Nghị luận về câu nói: Nếu hoa không tỏa hương thì cũng chỉ là một loài cỏ
Hướng dẫn
Nghị luận về câu nói: Nếu hoa không tỏa hương thì cũng chỉ là một loài cỏ
Nếu hoa không tỏa hương thì cũng chỉ là một loài cỏ. Nếu tất cả màu đều chỉ tô ra được màu trắng hoặc đen người ta cũng coi nó như sỏi đá, và nếu con người sống chỉ để tồn tại ngày này qua tháng khác thì người ta gọi đó là sống mòn. Chắc nói tới đây mọi người sẽ nghĩ ngay truyện ngắn nổi tiếng của Nam Cao, nhân vật trong cuốn truyên ấy cũng đã ước mơ hoài bão về một con người một tương lai như thế nào cho bản thân mình ấy vậy mà cuối cùng lại bị dìm xuống bởi cơm áo gạo tiền. Dẫu sao đã là hoa thì phải tỏa hương, đã là màu thì phải vẽ nên bảy sắc cầu vồng và đã là người thì phải sống cho trọng đạo và thỏa chí đam mê.
Đã có nhiều người bình thường, có một cuộc sống an nhàn nhưng luôn than trách rằng tại sao cuộc đời lại quá bất công với họ. Tại sao họ sinh ra không phải trong một gia đình dnah giá giàu có, hay tại sao họ lại không được đẹp như thế này sang như thế kia. Đúng chẳng bao giờ con người hài lòng với chính bản thân mình và cũng không bao giờ họ tin họ có thể thay đổi những điều đó. Tôi chẳng biết chẳng nghe nhưng tôi chỉ thấy một điều “ Cuộc đời này vốn dĩ rất công bằng, ông trời có lấy đi của người này thứ gì thì ngay lập tức bù lại cho họ một thứ gì đó khác, và hãy coi đó là may mắn”. CHúng ta có quyền ngang nhau có thời gian như nhau nhưng cách mọi người sử dụng thời gian của mình lại hoàn toàn khác. Có người sử dụng cho ngủ, có người lại cho nghiện cứu khoa học hay cũng có người vùi đầu và cuộc chơi bất tận. Và như đã thấy mỗi niềm tiêu khiển đó cho ra một kết quả, xấu đẹp hay tồi tệ tùy thuộc vào cách bạn đối đãi với cuộc đời và bản thân mình.
Khi con người sử dụng thời gian của mình vào những việc có ích như trồng cây thì sẽ cho ra hoa kết trái, đọc sách sẽ cho con người tri thức và vốn hiểu biết. Và hơn nữa nếu con người dành thời gian cho đam mê thực thụ của họ họ sẽ hạnh phúc biết bao khi đón nhận thành quả của mình. Cái giá của đam mê rất đắt trải qua biết bao nhiêu mồ hôi nước mắt và cả máu. Chúng ta có thể thấy những con người khuyết tật trong thế vân hội, ta hỏi liệu làm sao mà họ lại có thể làm được như vậy? Câu trả lời nằm ở đam mê và sự quyết tâm. Những con người khuyết tật nhưng lại để lại nhiều bài học sâu sắc cho những người bình thường.
Sống không đơn giản chỉ là sự tồn tạ đơn điệu ngày này qua ngày khác mà là cả một sự kết hợp nhào nặn một cách phóng khoáng và không ngừng nghỉ của bộ óc sáng tạo và cả nhiệt huyết của con tim.