Giải câu 1, 2, 3, 4 bài Dế mèn bênh vực kẻ yếu (tiếp theo) trang 15 SGK Tiếng Việt 4 tập 1. Câu 2. Dế Mèn đã làm cách nào để bọn nhện phải sợ ?
Nội dung
Ca ngợi Dế Mèn có tấm lòng nghĩa hiệp, biết bênh vực kẻ yếu, xóa bỏ áp bức, bất công.
Bài 1
Trận địa mai phục của bọn nhện đáng sợ như thế nào ?
Gợi ý:
Con đọc đoạn văn đầu tiên.
Trả lời:
Trận địa mai phục của bọn nhện. Bọn nhện chăng tơ kín ngang đường, bố trí nhện gộc canh gác, tất cả nhà nhện núp kín trong các hang đá với dáng vẻ hung dữ.
Bài 2
Dế Mèn đã làm cách nào để bọn nhện phải sợ ?
Gợi ý:
Con đọc từ chỗ “Tôi cất tiếng hỏi lớn” đến “các vòng vây đi không?”
Trả lời:
Dế Mèn đã làm bọn nhện phải sợ bằng cách:
– Đầu tiên, Dế Mèn chủ động hỏi, lời lẽ oai vệ, thách thức của một kẻ mạnh: muốn nói chuyện với tên nhện chóp bu, dùng các từ xưng hô: ai, bọn này, ta.
– Thấy nhện cái xuất hiện, vẻ đanh đá, nặc nô, Dế Mèn ra uy bằng hành động tỏ rõ sức mạnh quay phắt lưng lại, phóng càng đạp phanh phách.
Bài 3
Dế Mèn đã nói thế nào để bọn nhện nhận ra lẽ phải ?
Gợi ý:
Con đọc kĩ lời mà Dế Mèn nói với bọn nhện: “Các người có của ăn của để…” đến “…các vòng vây đi không?”
Trả lời:
Để bọn nhện nhận ra lẽ phải, Dế Mèn đã nói bằng cách phân tích theo lời so sánh để bọn chúng thấy mình hành động hèn hạ, không quân tử, rất đáng xấu hổ, đồng thời Dế Mèn cũng đe dọa bọn chúng. (Phân tích:
– Bọn nhện giàu có, béo múp > < Món nợ của mẹ Nhà Trò bé tẹo đã mấy đời.
-Bọn nhện béo tốt, kéo bè kéo cánh > < Đánh đập một Nhà Trò yếu ớt) Đe dọa: Thật đáng xấu hổ! Có phá hết các vòng vây đi không?
Vì vậy, bọn nhện đã sợ hãi, cùng dạ rau, cuống cuồng chạy dọc, ngang, phá hết các dây tơ chăng lối nhằm mai phục Nhã Trò.
Bài 4
Em thấy có thể tặng cho Dế Mèn danh hiệu nào trong số các danh hiệu sau đây: võ sĩ, tráng sĩ, chiến sĩ, hiệp sĩ, dũng sĩ, anh hùng ?
Gợi ý:
Con suy nghĩ và trả lời.
Trả lời:
Có thể tặng cho Dế Mèn danh hiệu hiệp sĩ vì Dè Mèn có hào khí, biết bênh vực kẻ yếu.
Hoctotnguvan.vn
Bài đọc
Dế Mèn bênh vực kẻ yếu
(Tiếp theo)
Bọn nhện chăng từ bên nọ sang bên kia đường biết bao tơ nhện. Lại thêm sừng sững giữa lối đi một anh nhện gộc. Nhìn vào các khe đá chung quanh, tôi thấy lủng củng những nhện là nhện. Chúng đứng im như đá mà coi vẻ hung dữ. Tôi cất tiếng hỏi lớn:
– Ai đứng chóp bu bọn mày? Ra đây ta nói chuyện.
Từ trong hốc đá, một mụ nhện cái cong chân nhảy ra, hai bên có hai nhện vách nhảy kèm. Dáng đây là vị chúa trùm nhà nhện. Nom cũng đanh đá, nặc nô lắm. Tôi quay phắt lưng, phóng càng đạp phanh phách ra oai. Mụ nhện co rúm lại rồi cứ rập đầu xuống đất như cái chày giã gạo. Tôi thét:
– Các người có của ăn của để, béo múp béo míp mà cứ đòi mãi một tí tẹo nợ đã mấy đời rồi. Lại còn kéo bè kéo cánh đánh đập một cô gái yếu đuối như thế này. Thật đáng xấu hổ! Có phá hết các vòng vây đi không?
Bọn nhện sợ hãi, cùng dạ ran. Cả bọn cuống cuồng chạy dọc chạy ngang, phá hết các dây tơ chăng lối. Con đường về tổ Nhà Trò quang hẳn.
Theo Tô Hoài
Chóp bu: đứng đầu, cầm đầu (ý nhạo bang)
Nặc nô: (đàn bà) hung dữ, táo tợn