Kể về một kỷ niệm đáng nhớ của em

Kể về một kỷ niệm đáng nhớ của em

Hướng dẫn

Kể về một kỷ niệm đáng nhớ của em

Từ khi được sinh ra đời đến nay, lần được diễn văn nghệ chào mừng ngày 26/3 hồi năm lớp một là kẻ niệm đáng nhớ nhất của em.

Em là con bé rất thích hát. Mỗi lần giờ hát đến, em thích thú lắm những lại hay xấu hổ. Chỉ khi cô giáo kiểm tra bắt buộc, từng bạn lên bục giảng đứng hát thì cô mới nghe được giọng hát của em. Cô khen và chọn em hát đơn trong buổi diễn văn nghệ. Hằng ngày, cô dành mười lăm phút ra chơi để dạy em cách biểu diễn. Lúc nào gia tay lên, lúc nào bước lên bước xuống, cách biểu đạt cảm xúc trên khuôn mặt như thế nào. Cô còn cho em luyện giọng và chọn cho em bài hát em là mầm non của Đảng. Em thích lắm. Mẹ em kể từ khi biết em được diễn văn nghệ đã ra chợ mua vải về. Mẹ tự may cho em một cái đầm giống cô dâu. Nó có màu trắng tinh. Phần đầm được mẹ may ba lớp vải để nó phồng ra. Bên ngoài váy là lớp vải voan, phía trên vai có hai vạt vải voan to. Em có thể xỏ ngón tay vào móc vạt voan đó và giơ lên như cánh bướm rất đẹp. Mẹ còn mua cho em đôi giày màu trắng.

Xem thêm:  Đề kiểm tra cuối kì I – Đề 8 – Tiếng Việt 4

Rồi ngày biểu diễn cũng đến. Em được mẹ đưa đến sớm để trang điểm. Nào là đánh phấn, đánh má hồng, thoa son, nào là kẹp tóc nơ, gài bông tươi lên áo, tất tần tật đều do một tay mẹ làm. Cô giáo cũng đến sớm dặn dò em bình tĩnh. Rồi cũng đến lượt tiết mục của em. Em hồi hộp lắm. Lần đầu tiên em được hát trước rất nhiều người. Sau khi thầy Mạnh giới thiệu, khán giả vỗ tay rào rào. Em bước lên sân khấu. Lòng nôn nao, tim đập mạnh. Ánh đèn sân khấu làm em hơi hóa mắt, không nhìn được rõ khán giả đang nhộn nhịp phía dưới. Sau khi em cúi đầu chào khán giả, ban nhạc bắt đầu chơi nhạc. Em cố hít thật sâu và cất vang bài hát: “em là búp măng non, em lớn lên trong mùa cách mạng, sướng vui có Đảng tiền phong….” Rồi bài hát cũng kết thúc. Mọi người vỗ tay reo hò ầm ĩ, em thoáng thấy mẹ cười lấy khăn chấm nước mắt. Cô giáo đứng bên cạnh cũng vỗ tay theo. Lòng em vui sướng, hạnh phúc đến không diễn tả được. Em cúi đầu chào khán giả rồi bước xuống. Mẹ đón em trong vòng tay.

Cảm giác lúc đó thật tuyệt. Nó làm em nhớ mãi không quên. Đó là lần đầu tiên trong đời em được hát trước đông người. Cảm xúc đó vẫn như còn tồn tại đến bây giờ. Nó sẽ là kẻ niệm vui đáng nhớ suốt cuộc đời em.

Xem thêm:  Đề kiểm tra cuối kì II – Đề 25 – Tiếng Việt 4

Theo hoctotnguvan.vn

Bài liên quan

Kể những điều em biết về nông thôn

Kể những điều em biết về nông thôn

Kể những điều em biết về nông thôn Hướng dẫn Đề bài: Kể những điều…
Tả cái cặp của em

Tả cái cặp của em

Tả cái cặp của em Hướng dẫn Đề bài: Tả cái cặp của em –…
Kể lại Sự tích hồ Ba Bể bằng lời của bà lão ăn xin

Kể lại Sự tích hồ Ba Bể bằng lời của bà lão ăn xin

Kể lại Sự tích hồ Ba Bể bằng lời của bà lão ăn xin Hướng…
Tả cái thước kẻ của em

Tả cái thước kẻ của em

Tả cái thước kẻ của em Hướng dẫn Ta cai thuoc ke cua em –…

Bình luận

Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu *