Thấp thoáng sau những dòng chữ là hình ảnh nhân vật “tôi” – đó là một người đã chứng kiến và tham gia vào nhiều chặng đường lịch sử dân tộc.
GỢI Ý
Các nhân vật khác trong truyện:
– Nhân vật “tôi”; Thấp thoáng sau những dòng chữ là hình ảnh nhân vật “tôi” – đó là một người đã chứng kiến và tham gia vào nhiều chặng đường lịch sử dân tộc. Trên những chặng đường ấy, nhân vật “tôi” đã có những quan sát tinh tế, cảm nhận nhạy bén, sắc xảo, đặc biệt là về nhân vật cô Hiền, về Hà Nội và người Hà Nội, ăn sâu trong giai điệu vừa vui vừa đùa, khôi hài, vừa khôn ngoan, trải đời là hình ảnh một con người gắn bó thiếl tha với vận mệnh đất nước, trân trọng những giá trị văn hoá của nhân vật. Nhân vật “tôi” mang hình bóng Nguyễn Khải, là người kể chuyện, một sáng tạo nghệ thuật sắc bén đem đến cho tác phẩm một điểm nhìn trần thuật chân thật khách quan và đúng đắn, sâu sắc.
– Nhân vật Dũng – con trai đầu rất mực yêu quý của cô Hiền. Anh đã sống đúng với những lời mẹ dạy về cách sống của người anh hùng cùng với 660 thanh niên ưu tú của Hà Nội lên đường dâng hiến tuổi xuân của mình cho đất nước. Dũng, Tuất và tất cả những chàng trai Hà Nội đã góp phần tô thắm thêm cốt cách tinh thần người Hà Nội, phẩm giá cao đẹp của con người Việt Nam.
– Bên cạnh sự thật về những người Hà Nội có phẩm chất cao đẹp, còn có những người tạo nên “nhận xét không mấy vui vẻ” của nhân vậi “tôi” về Hà Nội. Đó là “ông bạn trẻ đạp xe như gió” đã làm xe người ta xuýt đổ lại còn phóng xe vượt qua rồi quay mặt lại chửi “Tiên sư cái anh già…” là những người mà nhân vật tôi quên đường đi hỏi thăm. Đó là “những hạt sạn” của Hà Nội, nay cần phải làm rất nhiều điểm để giữ gìn và phát huy cái đẹp trong tính cách người Hà Nội.
Hoctotnguvan.vn