Kể lại một kỷ niệm về ngày khai giảng – Bài làm 1
Mùa hè đã kết thúc rồi, mùa thu đưa những làn gió mát mẻ đến làm lay động mỗi tâm hồn học sinh. Cứ như thế cũng báo hiệu một năm học mới sắp bắt đầu. Chúng tôi lại háo hức được đón ngày tựu trường. Thấm thoát năm năm học đã dần trôi qua, cánh cổng trường trung học cơ sở lại rộng mở, đón những mầm non xanh tươi như chúng tôi. Hai từ “ngày khai trường” đối với tôi mà nói dường như nó đã quá đỗi quen thuộc. Nhớ lại những ngày đầu mới bước chân vào lớp một còn rụt rè, e sợ, bỡ ngỡ vậy mà nay đã từ giã ngôitrường này để bước vào ngôi trường lớn hơn. Kỉ niệm năm nào về ngày đầu tiên tới lớp, tới trường lại ập về.
Hồi ấy, vì là học sinh mới bước vào trường như những con chim bé nhỏ, chưa hề biết ngôi trường xung quanh như thế nào nên trước nhiều ngày khai trường, bố mẹ đã chuẩn bị cho tôi rất nhiều thứ. Nào là chiếc áo mới tinh với chiếc quần bò mới cứng và cả đôi dép quai hậu đỏ mà mẹ đã mua từ phiên chợ trước. Không chỉ về mặt bề ngoài đâu nhé mà mẹ còn chuẩn bị cho tôi cả về mặt kiến thức nữa, thứ mà người ta thường gọi là con chữ. Tối trước hôm khai giảng, tôi không sao ngủ được, chằn trọc mãi cứ nghĩ đến ngày mai sẽ ra sao? Thế rồi, những ý nghĩ vẩn vơ lại giúp tôi thiếp đi lúc nào không hay. Sáng khai giảng hôm ấy, như có một thứ sức mạnh thần kì nào đó đã giúp tôi dậy sớm hơn mọi ngày. Tôi vục dậy thật nhanh, đánh răng, rửa mặt, chạy ra sân khởi đông chân tay. Lúc này, trong nhà, mẹ tôi cũng đã dậy từ bao giờ, Chuẩn bị sẵn sàng đồ ăn sáng cho gia đình. Thể dục song, tôi chạy vào nhà ăn sáng. Sau bữa sáng, tôi chạy vào phòng, mặc bộ quần áo mà mẹ đã chuẩn bị sẵn, một lần nữa kiểm tra lại sách vở và cùng với chiếc ba-lô xuống nhà, giục mẹ lai tới trường. Đúng 6:30 phút, bằng chiếc xe đạp, mẹ đưa tối tới trường. Cả thôn xóm lúc này còn mờ mờ ảo ảo trong làn sương dầy đặc.
Một lúc sau, đằng đông, ông mặt trời ửng hồng như thoa phấn. Ông mặt trời bẽn lẽn thức dậy, nấp sau lũy tre làng, có lẽ ông xấu hổ vì dậy muộn, bắt đầu ban phát những tia nắng vàng tươi xuống vạn vật. Làn sương mỏng tanh vội vã chốn biệt chỉ để lại những hạt sương long lanh như còn đọng trên lá cây, ngọn cỏ như những ngọc long lanh của nàng tiên nào đó đi qua đánh rơi xuống trần gian. Bầu trời hôm nay sao mà trong xanh quá! Những áng mây trắng xốp bồng bềnh trôi như đang đi du ngoạn. Chị gió hiu hiu thổi như hôn lên bờ vai, mái tóc tôi.
Vẫn con đường mọi khi nhưng sao hôm nay tôi thấy như rộng hơn, đẹp hơn. Không biết, những chú chim đã dậy từ lúc nào, dạo lên một bản nhạc sống động đón chào tôi tới trường. Trên con đường tới trường, tôi bắt gặp rất nhiều các cô, các chú, các bác,… cũng như mẹ tôi, cũng đèo con mình tới trường. Nhìn những khuôn mặt ngây ngô của các bạn, lòng tôi cũng phần nào vơi đi sự lo lắng. Hai bên đường, chị gió đánh nhịp cho lá cây vui hát rì rào như muốn nhắn nhủ, động viên tôi: “Cô be ơi, đừng sợ, hãy can đảm lên, tất cả đang đón chờ cô ở phía trước.” Biết là như vậy nhưng sao tôi vẫn thấy run run, cũng có một chút căng thẳng, hồi hộp vì không biết cô giáo dậy mình là ai? Tính tình cô như thế nào? Đến với ngôi trường mới, mình có thích ứng được với kiến thức ở nơi đây hay không?… Bao nhiêu câu hỏi cứ hiện lên trong tâm trí bé nhỏ của tôi, nhung sao trông ngực lại đập lên rộn ràng. Tôi đã phải tự nhủ với chính mình hãy can đảm lên vì các thầy cô giáo ở trường tiểu học không giống như những người dỗ trẻ.
Bỗng “kít” đã tới cổng trường. Chà, ngôi trường tiểu học mới to lớn làm sao! Trong ý nghĩ của tôi về nó thì như một kiến trúc lịch sử. Nổi bật giữa cái cổng to là hàng chữ “Trường Tiểu Học Cao Xá” và hàng cờ chuối với rực rỡ sắc mầu. Trên sân trường là tất cả học sinh đang tụ tập. nói cười vui vẻ. Nhưng riêng tốp học sinh lớp một chúng tôi là có hơi khác biệt vì vẻ mặt ai đấy cũng đều nói lên sự ru sợ. Thế rồi mẹ dắt tôi đi thăm quan trường vòng quanh một lượt. Thấy tôi có vẻ e sợ, mẹ vừa đi, vừa vuốt ve vỗ về tôi: ” Đừng sợ con ơi, nơi đây sẽ chính là ngôi nhà thứ hai của con đấy. Có thầy cô tận tình như cha mẹ, bạn bè thân thiết như anh em. Chẳng bao lâu nữa đâu, con sẽ thích nghi được với giáo được với giáo dục ở ngôi trường mới này. Tất cả sẽ thân thiết với con”. Nghe lời mẹ, tôi không còn thấy sợ sệt một chút nào mà thay vào đó là một sự tự tin.
Thật náo nhiệt, sân trường lúc này đông nghịt người. Mẹ lại dắt tôi đến cửa của một căn phòng rất to, có nhiều bàn ghế trông thật sáng sủa và sạch sẽ. Đứng cạnh tôi bây giờ là rất nhiều bạn. Người thì nắm tay mẹ, người thì ôm chân bố, có bạn còn bắt cả bà bế. Căn phòng mà tôi đang đúng bây giờ là lớp 1A. Từ cân phòng đó, một cô bước ra, tôi nghĩ, chắc đó là cô giáo chủ nhiệm của lớp này. Trông cô còn rất trẻ và đẹp. Cô mặc bộ áo dài mầu hồng phấn. Cô cười rất tươi, ra chào hỏi mẹ con tôi, tôi cũng không e sợ, cũng khoanh tay chào lại cô thật lễ phép. Bỗng , một hồi trống : “Tùng! Tùng! Tùng!…” vang lên. Cô giáo cầm danh sách học sinh lớp đọc tên lần lượt các bạn đến lượt ai thì vào lớp. Có bạn thì khóc dòi về, có bạ thì phải ẩn, nhưng khi cô giáo đọc đến tên tôi, tộc tự giác đi vào lớp mà không cần sự tác động của ai. Tạm biệt mẹ, tôi như tạm biệt tuổi thơ ấu của mình.
Giờ học hôm đó, tôi ngồi ngay ngắn khoanh tay nghe cô giáo giảng bài. Sau một giờ học lí thú, tiếng trông trường lại ngân lên báo hiệu giờ chơi đã đến. Tôi ùa ra sân cùng hòa nhập vào những trò chơi tinh nghịch, lí thú với các bạn mới quen – trò chơi chốn tìm. Chúng tôi đi núp còn cái Hoa đi tìm. Cúng tôi đua nhau chạy ùa ra cùng một lúc do vậy Lan đã dẵn vào chân tôi làm rách một bên quai dép và xước da chân tôi. Tôi òa khóc, thấy vậy Lan chạy nhanh tới, xin lỗi tôi và dìu tôi vào lớp. Vì lúc đó tôi hơi tức giận nên đã không nhận lời xin lỗi của bạn.
Về nhà, tôi kể lại đầu đuôi câu chuyện cho bố mẹ nghe, thấy vậy bố mẹ giảng giảng cho tôi hiểu đó chỉ là bạn vô tình dẵm vào chân tôi chứ đâu có cố ý, và cũng đã xin lỗi tôi, dìu tôi vào lớp. Thấy bố mẹ nói cũng đúng, nhưng tôi lại hỏi mẹ thế còn về đôi dép thì sao? Mẹ nói mẹ sẽ đem ra chợ sửa lại cho tôi. Khi dép được sửa, nó lại như mới. Hôm sau, lên lớp, thấy Lan có vẻ buồn giầu, tôi đến bên bạn và nói: “Tớ đồng ý lời xin lỗi của bạn, từ nay chúng ta sẽ là bạn thân của nhau nhé! “. Thấy tôi nói vậy, Lan vui mừng đáp lại: “Ừ, từ nay chúng mình sẽ mãi mãi là bạn thân nhé!” Thế là từ đó, tôi có thêm một người bạn mới, tình cảm giữa tôi và Lan cũng thân thiết hơn. Đi đâu, làm gì, khi nào có tôi là có Lan và ngược lại. Hai chúng tôi đã giúp đỡ nhau rất nhiều trong học tập. Có thể nói tình bạn giữa tôi và Lan gắn bó như “keo sơn”. Cho đến tận bây giờ, tuy học cùng trường và khác lớp nhưng tình bạn ấy vẫn không phai nhạt chút nào.
Kỉ niệm về ngày khai trường của tôi là như vậy đấy, thật đẹp phải không các bạn. Tôi mong tình bạn này sẽ mãi đẹp cho đến hết cuộc đời học sinh của chúng tôi.
Kể lại một kỷ niệm về ngày khai giảng – Bài làm 2
Thời học sinh, ngày khai trường luôn làm cho lòng của mỗi người học sinh nao núng, bỡ ngỡ nhiều bạn nhỏ lần đầu tiên bước vào ngôi trường mới mang một tâm trạng vừa mới lạ, vừa xa xăm. Ngày đầu tiên khai trường, cái vẻ nắng ấm, làn gió mát bao trùm lấy ngôi trường.
Sau 3 tháng nghỉ hè, mọi cuộc chơi đều phải dừng lại, ai ai cũng phải tập trung tinh thần vào học tập,từ tối hôm qua theo thông báo của nhà trường tôi đã chuẩn bị mọi thứ để chuẩn bị cho một năm học mới. Bước vào lớp 6, ngôi trường mới, bạn bè mới, cảnh vật xa lạ,… làm lòng tôi nao núng lắm, nhưng đây cũng là một bước khởi đầu mới và tốt đẹp cho cô nàng cấp hai là tôi
Trước khi làm lễ chào cờ là nghi thức đón chào các học sinh lớp 6, từng hàng một nối đuôi nhau rồi tách riêng từng lớp theo hàng ngũ thật là nghiêm túc và ngay ngắn. Miệng hát vang bài Quốc ca, mắt hướng thẳng tới lá cờ đỏ sao vàng.tiếp đó thầy tổng phụ trách lên giới thiệu buổi lễ và sự hiện diễn của các đại biểu , toàn thể học sinh của trường ai cũng trong tràng pháo tay nhiệt liệt hoan nghênh.
Và mời thầy hiểu trưởng lên đọc thư của chủ tịch Nguyễn Minh Triết gửi đến ttianf thể các em học sinh trong buổi lễ khai giảng năm học mới. Ai cũng chăm chú lắng nghe, đủ để khơi dậy trong mỗi thầy trò lòng quyết tâm phấn đấu dạy tốt – học tốt, thi đua lập nhiều thành tích trong năm học mới.
Chiếc trống trường được đặt ngay ngắn trên sân khấu, rất đẹp và chắc chắn chiếc dùi được cuộn khăn đỏ giờ chỉ cần đánh ba tiếng trống là mọi thứ lại trở về sự nhộn nhịp như cũ, bác trống trông có vẻ đã nghỉ ngơi đủ và giờ chỉ cần hoạt động nữa thôi . Tiếng trống âm vang trầm ấm bay lên từng ngọn cây , vang vọng khắp trường. Tiếng trống trường đại diện và gắn liền với thời học sinh chúng tôi, nó theo chúng tôi suốt thời gian học tập ngồi trên ghế nhà trường.
Phần cuối là tiết mục văn nghệ ,rất hay và hấp dẫn nên ai cũng hướng ánh mắt về sân khấu nhiều tiết mục như nhảy , múa. Hát…..ai cũng trầm trồ khen ngợi.
Kết thúc buổi lễ tôi phụ mọi người xếp ghế, và đi dạo dạo xung quanh trường cùng mấy đứa bạn học cùng lớp, ngôi trường rất rộng, bao quanh những cây bàng , phượng, và nhiều khuôn viên hoa rất đẹp,.. nơi đây có lẽ sẽ để lại nhiều kỉ niệm đẹp cho tôi. Tôi hi vọng mình có thể gắn liền với ngôi trường và có nhiều kỉ niệm học sinh ở nơi đây.
Kể lại một kỷ niệm về ngày khai giảng – Bài làm 3
Thế là kì nghỉ hè với bao niềm vui cũng đã kết thúc. Hôm nay em cùng các bạn hân hoan đến buổi khai giảng đầu năm học để chuẩn bị cho một năm học mới với nhiều mục tiêu. Bước trên đường lòng em phơi phới niềm vui và bao dự định cho năm học mới.
Ngôi trường hôm nay trông thật đẹp bởi các anh chị lớp trên đã trang trí cho nó thật lung linh từ cổng vào trường. Ngay ở cổng trường là tấm băng gôn đỏ với dòng chữ chào mừng lễ khai giảng năm học mới 2013-2014. Từ cổng trường vào đến sân trường là hai hàng cờ đỏ tung bay trước gió.
Khi các em đã vào đúng chỗ của lớp mình, chị liên đội trưởng mời các vị đại biểu và các thầy cô giáo cùng toàn thể trường đứng lên làm lễ chào cờ.
Cả sân trường im phăng phắc, những tiếng xì xào cuối cùng cũng lặng hẳn. Tiếng chị liên đội trưởng dõng dạc vang lên:
Nghiêm! Chào cờ… chào!
Tất cả các vị đại biểu, các thầy cô. giáo và các học sinh ngẩng cao đầu, chăm chú hướng lên lá cờ Tổ quốc. Toàn liên đội hát vang bài Quốc ca hùng tráng. Những trang sử oanh liệt của dân tộc dường như sống lại. Bài đội ca liên tiếp sau đó cũng sôi nổi như khí thế của lớp lớp đội viên hôm nay đang nối tiếp cha anh xây dựng nước nhà. Sau phần nghi lễ, chương trình lễ khai giảng tiếp tục trong không khí nghiêm túc. Tất cả các thầy cô giáo cùng các học sinh của trường hết sức vui mừng được đón bác Phan Thế Duệ đến dự. Các đồng chí của phòng Giáo dục, ủy bán Nhân dân, các bậc phụ huynh, các vị đại biểu cũng đến dự đông đủ.
Sau phần giới thiệu đại biểu, phút sinh hoạt truyền thống bắt đầu. Cô Lan Hương giới thiệu cố Liên hiệu phó lên đọc thư Bác Hồ gứi cho học sinh nhân ngày khai trường. Em như thấy Bác hiện ra trước mắt với nụ cười hiền hậu trên môi và ánh mắt dịu hiền đang trìu mến nhìn chúng em, Chúng em ghi lòng tạc dạ lời Bác dạy trong thư: “Non sông Việt Nam có trở nên vẻ vang hay không, dân tộc Việt Nam có vẻ vang sánh vai các cường quốc năm châu được hay không, chính là nhờ một phần lớn ở công học tập của các cháu”. Nghe cô hiệu phó đọc thư mà em thầm tự nhủ: mình phải cố gắng nhiều hơn nữa để trở thành con ngoan, trò giỏi, cháu Bác Hồ kính yêu.
Cô Liên đọc thư xong, cô hiệu trưởng lên phát biểu. Cô biểu dương những thành tích học tập trong năm học vừa qua và khen ngợi những học sinh có thành tích xuất sắc trong năm. Sau khi phát biểu xong, cô đánh một hồi trống khai trường thật dài. Tiếng trống mở ra một năm học mới đầy khó khăn và cũng đầy ước mơ, hi vọng. Những quả bóng bay xanh, đỏ, tím, vàng rực rỡ của chúng em bay lên bầu trời trong xanh. Tiếp theo, bác Phan Thế Duệ lên phát biểu. Bác rất mừng khi thấy thầy trò trường năng khiếu đã đạt được nhiều thành tích xuất sắc trong năm vừa qua và bác mong rằng trong năm học tới, thầy trò cả trường sẽ đạt được nhiều thành tích cao hơn nữa. Bác còn kể chuyện ngày xưa bác đi học như thế nào, thầy cô, trường lớp ra sao. Bác nói vui: ‘’Nhìn các cháu hân hoan, vui mừng trong ngày khai trường, bác ước ao được bé lại như các cháu để cùng được cắp sách đến trường như thế này. Bác chúc các cháu cùng các thầy, cô giáo đạt được nhiều thành tích cao hơn”. Bác Duệ phát biểu xong, chị Hương Ly lớp 9 Anh lên góp vui bằng tiết mục văn nghệ đánh đàn oóc gan bài “Tiên lên đoàn viên”. Sau tiết mục của chị Hương Ly, bạn Mai Trang lớp 6 Anh cũng lên góp vui bằng bài hát “Niềm vui của em”. Hết tiết mục văn nghệ của bạn Mai Trang củng là kết thúc buổi lễ khai giảng.
Chúng em ra về, lòng vẫn hướng về lá cờ Tổ quốc với một ý chí quyết tâm cao của một năm học mới đang chờ phía trước.
Kể lại một kỷ niệm về ngày khai giảng – Bài làm 4
Mùa thu – mùa tựu trường đã đến.
Ngôi trường thân yêu của chúng em đẹp hẳn lên trong ngày khai giảng năm học mới.
Ông Mặt Trời tỉnh giấc rồi từ từ vén bức màn mây gửi nắng ấm xuông sân trường. Cảnh vật trường em vui mừng đón nhận món quà đầu năm học mà thiên nhiên ban tặng trong buổi sáng đầu thu. Tất cả đều hân hoan, rạo rực đón chào.
Cổng trường rộng mở, mọi vật ở trường như sáng sủa hơn. Trên cổng chính, tấm biển ghi tên trường được sơn mới, hàng chữ trắng nổi bật lên nền xanh đậm, cống ngõ màu xanh lam, tường rào sơn trắng… Tất cả đều mới tinh.
Đi vào bên trong cổng ngôi trường hiện ra thật đẹp. Giữa sân là cột cờ cao chót vót, lá cờ tung bay trong gió sớm. Hàng cây bóng mát trong sân trường như xanh hơn. Những tia nắng vàng rải nhẹ trên cành cây, kẽ lá. Dọc theo các phòng học ở tầng trệt là những khóm hoa cúc vàng đang rập rờn trong vòm lá xanh non. Các phòng học thật đẹp, bàn ghế thẳng tắp và không một tí bụi mờ. Trên tường có những lẳng hoa tươi thắm, có ảnh Bác Hồ đang mỉm cười hiền hậu. Cảnh vật ở lớp đã thể hiện một vẻ trang nghiêm, thân thiện.
Sân trường mỗi lúc một đông. Tất cả học sinh chung em đều mặc đồng phục quần xanh, áo trắng, khăn quàng đỏ tươi trên vai các bạn đội viên. Nhìn các em nhỏ chạy nhay tung táng trên sân trường với những chiếc áo mới tinh trỏng thật giống đàn bướm trắng rập rờn, rập rờn trong buổi sáng mùa thu. Thật nhộn nhịp với các âm thanh sôi động không ngừng. Tiếng cười, tiếng nói, tiếng gọi nhau cùng với tiếng còi píp… píp… ở cổng trường càng làm âm thanh thêm náo nhiệt. Những trò chơi trên sân trường nhanh chóng xuất hiện. Các trò chơi ví bắt, đá cầu, bắn bi làm nhộn nhịp cả một góc sân trường. Những quả cầu bay lên, bay xuông tựa những cánh hoa so đũa lả tả bay trong gió sớm. Học sinh đến trường mỗi lúc một đông, âm thanh càng thêm sôi động. Thêm vào đó, tiếng chim non ríu rít trên mấy cây cao, tiếng thì thầm trò chuyện của hàng cây bàng trước sân trường khi có làn gió thổi qua. Tất cả như muôn nói với em rằng: Năm học mới đến rồi đấy bạn nhỏ ạ! Lúc ấy, lòng em vui sường biết bao.
Rồi hiệu lệnh tập trung vang lên, mọi trò chơi nhanh chóng khép lại. Trước lễ đài, chúng em xếp hàng ngay ngắn để chuẩn bị làm lễ khai, giảng năm học. Ôi! Lễ đài thật trang nghiêm, tượng Bác uy nghi trên bàn thờ Tổ quốc. Bình hoa huệ trắng ngần đặt cạnh đấy đang tỏa ngát hương thơm.
Buổi lễ bắt đầu. Các đại biểu và thầy cô giáo đã có mặt đông đủ trước lễ đài. Thầy hiệu phó điều khiển nghi lễ, cảnh tượng thật trang nghiêm: Lá cờ đỏ sao vàng được từ từ kéo lên và bay phần phật trong không gian. Bài hát Quốc ca và Đội ca vang lên hùng tráng. Ai cũng tưởng nhớ đến Bác Hồ kính yêu, tưởng nhớ đến các chiên sĩ cách mạng đã hi sinh đời mình cho dân tộc Việt Nam. Sau phần nghi lễ ấy là phần cô hiệu trưởng đọc diễn văn khai mạc. Bóng cô trải ra cùng với tà áo dài duyên dáng. Lời cô dõng dạc đi sâu vào lòng mỗi chúng em. Ai cũng lắng nghe, tin tưởng và phấn khởi vào năm học mới. Diễn văn khai mạc vừa xong lá hồi trông khai trường vang lên. Tùng!… Tùng!… Tùng!… Tùng!… Nghe tiếng trống, em cảm thấy hồi hộp và vui sướng. Tiếng trống như nhắn gọi chúng em hãy bắt tay vào nhiệm vụ đang chờ.
Mái trường mến yêu của em vào ngày khai giảng năm học thật vui. thật đẹp. thật ý nghĩa. Em thầm mong mái trường này luôn luôn tư- đẹp. mỗi ngày một khang trang và chắc chắn rằng em sẽ không quên nơi ấy. Nó là điểm tựa cho em ở ngày hôm nay đê hướng tới tương lai.
âm thanh thêm náo nhiệt. Những trò chơi trên sân trường nhanh chóng xuất hiện. Các trò chơi ví bắt, đá cầu, bắn bi làm nhộn nhịp cả một góc sân trường. Những quả cầu bay lên, bay xuống tựa những cánh hoa so đũa lả tả bay trong gió sớm. Học sinh đến trường mỗi lúc một đông, âm thanh càng thêm sôi động. Thêm vào đó, tiếng chim non ríu rít trên mấy cây cao, tiếng thì thầm trò chuyện của hàng cây bàng trước sân trường khi có làn gió thổi qua. Tất cả như muốn nói với em rằng: Năm học mới đến rồi đấy bạn nhỏ ạ! Lúc ấy, lòng em vui sướng biết bao.
Rồi hiệu lệnh tập trung vang lên, mọi trò chơi nhanh chóng khép lại. Trước lễ đài, chúng em xếp hàng ngay ngắn để chuẩn bị làm lễ khai giảng năm học. Ôi! Lễ đài thật trang nghiêm, tượng Bác uy nghi trên bàn thờ Tổ quốc. Bình hoa huệ trắng ngần đặt cạnh đấy đang tỏa ngát hương thơm.
Buổi lễ bắt đầu. Các đại biểu và thầy cô giáo đã có mặt đông đủ trước lễ đài. Thầy hiệu phó điều khiển nghi lễ, cảnh tượng thật trang nghiêm: Lá cờ đỏ sao vàng được từ từ kéo lên và bay phần phật trong không gian. Bài hát Quốc ca và Đội ca vang lên hùng tráng. Ai cũng tưởng nhớ đến Bác Hồ kính yêu, tưởng nhớ đến các chiến sĩ cách mạng đã hi sinh đời mình cho dân tộc Việt Nam. Sau phần nghi lễ ấy là phần cô hiệu trương đọc diễn văn khai mạc. Bóng cô trải ra cùng với tà áo dài duyên dáng. Lời cô dõng dạc đi sâu vào lòng mỗi chúng em. Ai cũng lắng nghe, tin tưởng và phấn khởi vào năm học mới. Diễn văn khai mạc vừa xong lá hồi trống khai trường vang lên. Tùng!… Tùng!… Tùng!… Tùng!… Nghe tiếng trống, em cảm thấy hồi hộp và vui sướng. Tiếng trống như nhắn gọi chúng em hãy bắt tay vào nhiệm vụ đang chờ.
Mái trường mến yêu của em vào ngày khai giảng năm học thật vui. thật đẹp, thật ý nghĩa. Em thầm mong mái trường này luôn luôn tươi đẹp, mỗi ngày một khang trang và chắc chắn rằng em sẽ không quên nơi ây. Nó là điếm tựa cho em ởngày hôm nay đế hướng tới tương lai.
Kể lại một kỷ niệm về ngày khai giảng – Bài làm 5
Đối với mỗi người chúng ta chắc hẳn ai cũng có những kỉ niệm khó quên hay đơn thuần đó chỉ là những ấn tượng ban đầu nào đó. Đối với riêng tôi thì kỉ niệm về ngày khai giảng năm tôi vào lớp sáu luôn để lại trong tôi những ấn tượng sâu sắc mà tôi không thể nào quên được.
Hôm ấy là một ngày đẹp trời ,sau một quãng thời gian nghỉ ngơi dài chúng tôi đã quay lại việc học hành, Từ hôm trước mẹ đã giúp tôi chuẩn bị sách vở để chuẩn bị đi học. Hôm nay là ngày khai giảng của chúng tôi, đây là lần đầu tiên tôi đến trường cấp hai mang tên Thành Lợi nên tôi rất hồi hộp. Tôi đã nộp hồ sơ vào trường này vì trường khá gần nhà tôi hơn nữa chị tôi cũng học trường này. Chúng tôi đã thi và đã được chọn vào trường từ nửa tháng trước rồi. Từ sáng sớm mẹ đã gọi tôi dậy để chuẩn bị quần áo cho buổi khai giảng. Tôi nhanh nhanh chóng chóng ăn cơm xong rồi vội vàng đi đến trường. Bố nhìn tôi thấy tôi có vẻ hơi hồi hộp nên bố hỏi tôi có cần bố chở đi không ,tôi khăng khăng không chịu với lí do là tôi đã lớn rồi không cần bố chở đi nữa.
Hàng cây như xanh hơn , cao hơn , những ngôi nhà trông khang trang hơn mọi ngày. Con đường thân quen ngày nào sao hôm nay sạch sẽ gọn gàng ghê. Mặt trời đã dần dần nhô lên , tỏa ra những tia nắng đầu tiên , thay thế cho màn đêm mờ ảo là ánh sáng hồng tươi đang lan tràn khắp không gian. Nhưng hàng cây xanh cũng vừa tỉnh giấc , đang khẽ rùng mình. Trên những tán lá xanh còn đọng lại những giọt sương sớm , co những chú chim dã dậy từ rất lâu và đang cất khúc ca chào đón ngày mới. Theo tiếng chim ca , những tia nắng vàng tươi cũng bắt đầu nhảy múa hát ca trên những con đường. Giờ đây , không gian không còn yên tĩnh nữa mà thay vào đó là tiếng nói cười của các anh chị học sinh đang rảo bước đến trường , và tiếng xe máy của các bác phụ huynh đưa con đến trường. Các bạn mặc quần áo rất chỉnh tề , gương mặt vui tươi nhưng không kém phần lo lắng. Tôi đạp nhanh từng vòng quay xe đạp để nhanh chóng đến trường, tôi đi qua bãi đất trống rồi lại đi lên bãi đất được đổ bê tông rồi một lát là tôi đã đến cổng trường. Chà, ngôi trường tiểu học mới to lớn làm sao! Trong ý nghĩ của tôi về nó thì như một kiến trúc lịch sử. Nổi bật giữa cái cổng to là hàng chữ “Trường Trung học cơ sở Thành Lợi” và hàng cờ chuối với rực rỡ sắc mầu.
Tôi đang mải nhìn ngắm xung quanh thì bất giác một cái gì đó đâm thẳng vào sau xe tôi khiến tôi giật bắn mình ngã nhào xuống đất. Cú ngã không khiến tôi đau lắm nhưng tôi bị xước chân , tôi vội vàng nhìn lên chiếc xe của tôi thì trời ơi nó bị tay tôi đè lên chiếc rọ xinh xắn khiến chiếc rọ bị méo hẳn về một bên. Tôi tức lắm quay xuống xem rốt cuộc là kẻ nào đã khiến tôi ra nông nỗi này. Tôi chưa kịp định thần ra đó là ai thì tôi đã thấy có ai kéo mình dậy với những lời nói cũng rất vội vàng nhưng thực sự rất chân thành “cậu ơi cho mình xin lỗi nhé mình không cố ý đâu” khi ấy tôi vẫn tức lắm tôi không nói gì để cho bạn đó dìu tôi đứng dậy. Đó là một bạn nam cũng trạc tuổi tôi thôi nhưng trông bạn khá là lanh lợi nên tôi cũng không thể nói gì bạn được với lại hôm nay cũng là ngày đầu tiên tôi đến trường nên tôi cũng không muốn cau có với ai. Tôi đứng dậy đang định dắt xe đi thì bạn ấy gọi tôi lại lấy cái băng gạt từ trong cặp ra dán vào chỗ bị thương của tôi, Rồi bạn ấy hỏi tôi học lớp nào ,tôi lơ đãng trả lời “ lớp 6a” thế là bạn ấy kêu lên một tiếng rồi nói bạn đó cũng học lớp 6a. Tôi cũng cảm thấy khá thú vị bởi tôi cũng chưa quen được ai ở lớp mới, như thế là tôi đã có người bạn đầu tiên rồi. . Chúng tôi vui vẻ nói chuyện với nhau rồi cùng nhau về lớp học.
Về nhà tôi kể lại chuyện cho bố mẹ tôi và xin lỗi bố vì chuyện cái rọ , Bố không trách tôi mà nói quan trọng là con đã có một người bạn mới khá thú vị phải không nào. Thế đấy lần đầu tiên tôi đến trường đã gặp một tai nạn và cũng đã gặp một người bạn rất tốt ,bây giờ nó với tôi đã trở thành bạn rất thân rồi. Nhiều lúc nghĩ lại chuyện đó chúng tôi cũng phì cười nhưng nếu không có chuyện đó thì tôi cũng không có một người bạn như thế.
Kể lại một kỷ niệm về ngày khai giảng – Bài làm 6
Thời gian cứ thấm thoát trôi để đến bây giờ em đã bước sang cấp hai, đây là năm mà em lại phải học ở một lớp mới, quen với những người bạn mới và cả cô giáo chủ nhiệm mới nữa. Mọi thứ đang dần thay đổi và em có cảm giác như những ngày đầu em mới vào lớp 1, các bạn trong lớp đều rất bỡ ngỡ khi phải chia tay các bạn học lớp 5 để có thể đến một ngôi trường mới.
Ngay khi mới vào lớp, chúng em còn rất ngại ngùng và không có bạn nào ngồi nói chuyện với nhau, cả lớp đều ngồi ngay ngắn và đợi cô giáo chủ nhiệm của chúng em vào nhận lớp. Sau khi cô bước vào lớp, tất cả các bạn trong lớp đều tự mình giới thiệu bản thân cho cô và cả lớp cùng nghe. Buổi gặp mặt đầu tiên của cả lớp em đều diễn ra rất sôi nổi và đầy hào hứng. Rồi chúng em cùng nhau đi sinh hoạt hè và cả lớp cùng nhau tham gia vào lễ tổng duyệt của cả trường để cùng nhau chuẩn bị cho buổi lễ khai giảng đang đến gần. Chúng em được các thầy cô chỉnh lại cách xếp hàng, cách diễu hành, cũng bởi do chúng em là học sinh lớp 6 còn lạ lẫm và không quen như các anh chị lớp trên nên các thầy cô cũng tận tình chăm sóc và chỉ bảo nhiều hơn. Hôm nay đã là buổi tổng duyệt cuối cùng trước khi làm lễ khai giảng chính thức, cô giáo chỉ dặn chúng em là mai phải đến đúng giờ để chuẩn bị cho nghi lễ diễu hành. Ngoài ra, còn phải mặc đồng phục và đeo khăn quàng đỏ nữa.
Cùng tại do mai là ngày khai giảng của toàn trường em nên tối ngày hôm nay, em thực sự cảm thấy rất hồi hộp và mong sao cho ngày mai sẽ đến thật nhanh để em và các bạn trong lớp có thể nhanh chóng được tham dự vào buổi khai giảng đầu tiên khi em bước chân vào trường cấp 2. Sáng hôm sau, em dậy thật sớm, chuẩn bị quần áo, ăn sáng và mẹ em đã đưa em đến trường. Hôm nay, ngày 9.5 đúng là ngày khai trường của toàn quốc, nên tất cả các trường đều cùng khai giảng. Trên đường đi học, có rất nhiều hàng bán bóng bay, cả hoa nữa, đường phố hôm nay trông thật rực rỡ sắc màu. Mẹ em cũng mua cho em một quả bóng bay màu đỏ trông rất đẹp. Khi em đến trường, thì đã có rất nhiều bạn đến trường và tay ai cùng đều cầm một quả bóng hay một lá cờ đỏ ở trên tay.
Đúng 7 giờ, tất cả các lớp của các khối đã xếp hàng nghiêm chỉnh và chuẩn bị đi qua lễ đài để diễu hành. Từng lớp học sinh khi đi qua lễ đài đều sải bước chân nhịp nhành theo tiếng trống, những gương mặt tươi tắn đều hướng về phía tượng Bác Hồ, về phía lá cờ đỏ sao vàng đang bay phất phới cùng với sự giới thiệu của cô tổng phụ trách. Sau khi tất cả các khổi đều tiến vào trong sân trường thì cả trường em đều đứng lên làm lễ chào cờ. Sau đó, thầy hiệu trưởng đứng lên và cùng đọc Thư của Bác Hồ gửi các cháu học sinh nhân ngày khai giảng. Từng lời của Bác như đang vang vọng khắp nơi và vang vọng vào trong tim mỗi chúng em. Khi thầy hiệu trưởng đọc xong thư Bác thì những tiếng trống trường đầu tiên được đánh lên: “Tùng, tùng, tùng,…” cả trường em cùng vỗ tay để bắt đầu chào đón một năm học mới đã đến, chúng em xin hứa sẽ ngày càng cố gắng hơn nữa để có thể học tập thật tốt, trở thành con ngoan, trò giỏi để không phụ lòng thầy cô, ông bà và bố mẹ.
Sau khi các nghi thức kết thúc, chúng em cùng háo hức để thả những chùm bóng bay nhiều màu sắc lên trên bầu trời, rồi toàn trường em sẽ được thưởng thức những tiết mục văn nghệ thật là đặc sắc và đầy thú vị. Đây là một lễ khai giảng đầu tiên và cũng là buổi lễ khai giảng sẽ lưu giữ vào trong tâm trí của em bởi nó không chỉ đánh dấu thời gian khi em bước vào lớp 6 mà hơn thế nữa, đó còn là buổi khai giảng đem lại cho em thật nhiều kỷ niệm thật khó phai.