ĐOẠN VĂN CẢM NGHĨ VỀ THẦY CÔ GIÁO
ĐOẠN VĂN 1
Nhắc đến mái trường mến yêu có lẽ không ai mà không có nhiều kỉ niệm. Mái trường như là ngôi nhà thứ hai cùa tôi vậy. Mỗi lần vui hay buồn thì mái trường như một người bạn cùng tôi chia sẻ, vơi đi phần nào những nồi phiền muộn đó, còn niềm vui thì tăng lên rất nhiều. Mỗi ngày đến trường là một niềm vui đối với các bạn học sinh, riêng tôi thì khác, đến với mái trường đối với tôi như là được trở về ngôi nhà thân yêu cùa minh vậy. Mái trường còn là nơi tôi học được biết bao điều thú vị, mới lạ. Và có lẽ, hình ảnh mái trường Kim Đồng sẽ luôn đọng mãi trong trái tim tôi.
ĐOẠN VĂN 2
Trong tất cả những ngôi trường mà tôi đã học, ở mỗi nơi tôi đều có những kỉ niệm rất sâu sắc và ấn tượng. Duy chi có mái trường Kim Đồng – Quận 5 là ngôi trường mà tôi luôn yêu luôn mến. Cứ mỗi ngày cắp sách đến trường, cùng bạn bè học được bao nhiêu điều mới lạ tôi lại tìm ra cho riêng mình những điều thú vị . Và ở nơi đó cùng là nơi thầy cô gieo những hạt giống tri thức, hạt giống tâm hồn để chúng tôi trưởng thành. Ôi! Mái trường ấy như là một thế giới thu nhỏ, nó giúp ta lớn lên theo từng nhịp đập của thời gian. Mãi mãi và mãi mãi mái trường này sẽ luôn là hành trang theo tôi đi đến hết cuộc đời.
ĐOẠN VĂN 3
“Tích tác…tích tưc…” từng giây trôi qua, từng giờ trôi qua,… thời gian cứ trôi mãi. Đã được một năm dưới mái trường trung học. Một lần nừa hoa phượng lại nở và tàn, chứng kiến mọi hoạt động của trường lớp, thầy cô, học sinh, lắng nghe tiếng trống giòn tan mỗi ngày, tiếng thầy cô giảng bài êm dịu, râm ran bao câu chuyện vui đùa của lũ học trò chúng tôi. Mái trường này dường như là ngôi nhà thứ hai của tôi. Bởi ở nơi đó, thầy cô như là những người cha người mẹ luôn quan tâm đến chúng tôi. Mỗi ngày đến trường lắng nghe bài học, tiếp thu thêm những kiến thức bổ ích để dần trưởng thành hơn. Ôi! Yêu lắm ngôi trường Kim Đồng của tôi.
ĐOẠN VĂN 4
Đã gần hai năm trôi qua, tôi đã học ở ngôi trường này – trường Kim Đồng thân yêu nhưng đã mang lại cho tôi rất nhiều cảm xúc và ấn tượng. Ngày đầu tiên mà tôi đến trường, cái gì cùng đều lạ lẫm đối với tôi. Bạn bè mới, thầy cô mới, đến cả sân trường, lớp học cùng ngơ ngác nhìn tôi. Và thời gian thấm thoát trôi nhanh. Tôi cũng đã làm quen được thêm rất nhiều bạn mới, được học thêm bao nhiêu điều thú vị, rồi lại còn được tham gia các hoạt động ngoại khóa do nhà trường tổ chức. Một cảm giác thật thú vị! Có lẽ, dù tôi có đi đâu xa thì tôi vẫn sẽ luôn nhớ, vẫn thương mái trường thân yêu này với tất cả tấm lòng của mình – nơi đã mang lại cho tôi bao kỉ niệm tuyệt vời. Nếu ai hỏi tôi đã từng là học sinh tnrờng nào, thì tôi sẽ tự hào trả lời rằng: đó là trường Kim Đồng thân yêu.
ĐOẠN VĂN 5
Một buổi chiều tháng năm, tôi ngồi bên gốc cây phượng của mái trường Trung học Cơ sở này, bồi hồi nhớ về những kỉ niệm dưới mái trường. Đây là ngôi nhà thứ hai cùa tôi, ấp ủ và nuôi tôi lớn khôn thành người. Mỗi ngày đến trường, tôi đều nhận được những kiến thức mới rất bổ ích, được học thêm những điều thú vị từ bạn bè. Mỗi giờ ra chơi, tôi và các bạn đều rủ nhau đến ngồi ở gốc phượng già giữa sân trường trò chuyện. Yêu sao những dãy lầu quen thuộc – nơi chứa chan biết bao kỉ niệm. Và có lẽ, được đến trường là một điều hạnh phúc nhất đời tôi. Yêu lắm mái trường thân yêu này, trường ơi…!
ĐOẠN VĂN 6
Ai trong cuộc đời này mà không có tuổi thơ. Đối với tôi, tuổi thơ tôi gắn bó và chất chứa bao niềm xúc cảm, kỉ niệm là ở mái trường thân thương này. Ngồi đây nhớ lại, yêu sao trang giấy trắng tuổi học trò, hàng phượng nghiêng mình soi bóng dưới ánh nắng vàng rực rờ, kiêu sa. Dù cho thời gian có mang ta lớn dần lên, tuổi thơ rồi sẽ xa mãi… nhưng tình bạn cùa tuổi học trò chúng tôi nguyện xin giữ mãi thật sâu trong tim mình!
ĐOẠN VĂN 7
Chắc hẳn, trên con dường đời đầy chông gai, vất vả ai ai cùng phải vấp té, gặp khó khăn, vất và. Những khi như vậy, ai sẽ là người đến với bạn để chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn? Không khác hơn đó chính là những người bạn xung quanh ta. Hai tiếng “bạn bè” luôn in đậm trong lòng tôi. Đối với tôi, tình bạn luôn là một khái niệm thiêng liêng và cao quý. Tôi trân trọng và gìn giữ để nó luôn tươi đẹp như bản chất vốn có của nó. Ôi! Tình bạn…thật đẹp biết bao!
ĐOẠN VĂN 8
Thử hỏi, ai trong đời chưa từng nâng niu cây bút máy bóng loáng, quyển vở thơm mùi giấy, được đeo trên vai chiếc cặp thân yêu – người bạn đồng hành cùng ta mỗi khi đến trường. Đặc biệt là chúng ta được cùng đùa vui với những người bạn thân thiết dưới bóng cây râm mát. Mỗi khi tôi lật lại quyển lưu bút của mình. Ôi! Những người bạn ngày xưa với biết bao kỉ niệm chợt ùa về. Ngày tổng kết cuối năm, tôi và các bạn đã khóc rất nhiều vì phải xa nhau. Rồi mai đây mỗi đứa sẽ một nơi. Những lần chúng tôi lang thang trên sân trường nhặt những cành phượng hồng còn vương nơi đây những kí ức để xếp thành những chú bướm đầy yêu thương ép vào từng quyển vở. Tất cả giờ đây đã trở thành hoài niệm!