Ước nguyện của Thanh Hải qua hai khổ thơ cuối bài “Mùa xuân nho nhỏ”- Văn lớp 9
Hướng dẫn
Ước nguyện của Thanh Hải qua hai khổ thơ cuối bài “Mùa xuân nho nhỏ”- Văn lớp 9
Bài làm
Bài thơ Mùa xuân nho nhỏ của tác giả Thanh Hải được viết những năm cuối đời khi tác giả nằm trên giường bệnh. Lúc này đất nước ta đã hoàn toàn thống nhất, đang trên đà xây dựng xã hội chủ nghĩa, đang trong giai đoạn hòa bình xây dựng mùa xuân sau những năm chiến tranh gian khổ.
Trong thân thể nặng nề, bởi sự ốm đau bệnh tật, sức khỏe không được tốt Thanh Hải đang nằm trên giường bệnh, để nhìn ra ngoài cửa sổ sống nốt những ngày cuối cuộc đời.
Nhưng Thanh Hải vẫn mong muốn mang những gì tốt đẹp nhất dâng cho đời, như bông hoa ngát hương, như một chú chim ca những khúc ca líu lo, mang niềm vui tới cuộc sống.
“Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời
Dù là tuổi hai mươi
Dù là khi tóc bạc
Mùa xuân tôi xin hát
Câu Nam ai, Nam bình
Nước non ngàn dặm mình
Nước non ngàn dặm tình
Nhịp phách tiền đất Huế”
Tác giả Thanh Hải có ước nguyện là một mùa xuân, dù chỉ là một mùa xuân nhỏ bé nhưng cũng là một mùa xuân có nhiều sức sống, mang thái độ sống tích cực lặng lẽ dâng cho đời. Nó lên ý nguyện khiêm nhường bền bỉ của con người muốn cống hiến sức mình cho quê hương đất nước.
Thanh Hải muốn chọn cách cống hiến lặng lẽ, âm thầm không phô trương. Chính điệp ngữ dù là ở đây thể hiện sự kiên trì, tinh thần kiên cường bền bỉ, âm thầm cống hiến không cần ai phải biết tới sự cống hiến của mình.
Quê hương chính là nơi sinh ra lớn lên của tác giả.
Xứ Huế mộng mơ cũng chính là nơi đã nuôi dưỡng cho Thanh Hải nên vóc nên hình chính vì vậy ước mơ được cống hiến sức lực nhỏ bé của mình cho quê hương đất nước là một ước mơ vô cùng chính đáng. Rất đáng ngưỡng mộ của tác giả trước khi lìa đời.
Những câu hát của người dân xứ Huế những câu hò ví dặm, những câu Nam Ai, Nam Bình thể hiện chất dân ca thấm đẫm tinh thần dân tộc, thể hiện nét văn hóa truyền thống vốn là bản sắc của người dân xứ Huế mộng mơ khiến cho tác giả Thanh Hải cảm thấy vô cùng xúc động.
Nó gợi nhớ cho ông những kỷ niệm đẹp về ý ức tuổi thơ của mình. Thanh Hải chính là một người dân xứ Huế, quê hương của Thanh Hải chính là vùng đất sông Lam, núi Ngự mộng mơ này.
Vì vậy, trong những ngày tháng cuối đời của mình ông vô cùng mong mỏi được cống hiến một chút gì đó, dù chỉ là bé nhỏ như một câu ca, một hương hoa tan biến mãi mãi vào hư vô, thì tác giả cũng mong mình sẽ làm được điều gì ý nghĩa cho quê hương xứ Huế của mình.
Ước nguyện của tác giả Thanh Hải cho thấy ông là người vô cùng yêu quê hương, đất nước của mình. Ước mơ mong muốn cống hiến sức lực, của mình, tuổi thanh xuân của mình cho dân tộc là ước mơ đẹp thể hiện tấm lòng cao cả của những người con đất Việt không ngại hy sinh thân mình để xây dựng quê hương, đất nước dù trong thời chiến hay thời bình.
Theo hoctotnguvan.vn