Cảm nhận về tác phẩm Thuốc của Lỗ Tấn
Hướng dẫn
Cảm nhận về tác phẩm Thuốc của Lỗ Tấn
Lỗ Tấn sinh Năm 1881 và mất năm 1936,ông được xem là một danh thủ truyện ngắn trên thế giới và đã cống hiến cho nhân loại những hình thức mà dân tộc không thể nào mà bắt chước được.
Thuốc là một tác phẩm trong vô vàn những tác phẩm mà ông đã để lại cho thế hệ mai sau. Thuốc kể về câu chuyện của vợ chồng lão Hoa đi mua bánh bao tẩm máu tử tù cho con trai ăn hi vọng sẽ khỏi được bệnh lao-một căn bệnh quái ác không có thuốc chữa lúc bấy giờ,Hạ Du làm cách mạng mà bị chết chém
Qua tác phẩm này tác giả đã lột trần được tình trạng u mê,mê muội của quần chúng và bi kịch của người cách mạng xã hội Trung Quốc vào những năm của đầu thế kỉ 20. Truyện Chia làm 4 phần
Phần thứ nhất là lão Thuyên đi mua bánh bao tẩm máu người về cho con trai ăn.
Phần thứ hai là vợ chồng lão Thuyên nướng bánh bao cho con ăn và con trai ăn “thuốc” bánh bao
Phần ba là cuộc nói chuyện giữa khách ngồi uống trà và bác cả Khang bàn về tên tử tù
Phần cuối là bà Hoa và mẹ của người tử tù đi thăm mộ của con mình và gặp nhau trong nghĩa địa nhân ngày thanh minh
Đoan đầu tiên của tác phẩm cho chúng ta thấy được vợ chồng Lão Hoa nghe được nếu ăn bánh bao tẩm máu người tử tù sẽ khỏe mạnh lại và đi mua cho con vào một đêm mùa thu gần sáng. Mùa thu ở thời mãn thanh lúc đó thời gian gần sáng là thời người ta đem chém tử tù. Bà Hoa lấy bạc đứa cho chồng và lão Hoa cầm đèn lồng đi và nói với con “thuyên à,con cứ nằm đấy” trời đã tối nhưng mà lão thấy mình như trẻ lại và giống như ai cho phép cải tử hoàn sinh,đã mấy đời độc đinh,con lão nay bị bệnh nặng không biết thuốc này làm cho ông hi vọng rất nhiều. là một chiếc bánh bao tẩm máu của tên tử tù vừa bị chém nhuốm máu đỏ tươi còn nhỏ từng giọt. sau khi tiền tro cháo múc,lúc đầu lão còn ngần ngại tay run run nhưng sau đó thì tất cả mọi hi vọng của lão dồn vào hết chiếc bánh
Cảnh lão Hoa nướng bánh cho con ăn,cảnh ngọn lửa bốc lên một mùi thơm lạ cả quan trà,cảnh thằng con ngồi một góc ăn chiếc bánh”thuốc” và bà Hoa khẽ nói”ăn đi con,con sẽ khỏi ngay” tất cả đều phản ánh hết tất cả hình ảnh mê muội của quần chúng lúc đó,tin vào một điều kì diệu sẽ xảy ra với con mình,họ tin tưởng một cách chắc chắn và tuyệt đối
Với cách viết đơn giản mộc mạc nhưng những lời văn của ông đã lột tả được hết xã hội thời đó,tất cả chi tiết đều xoay quanh việc mua thuốc,bán thuốc rồi ăn thuốc với niềm tin đó là thuốc thánh sẽ chữa khỏi bệnh lao.. Qua đó đã phê phán rõ được sự mê tín,tập quán chữa bệnh lạc hậu một cách mù quáng không có căn cứ
Còn về người tử tù Hạ Du thì dưới mắt của họ thì chỉ là “thằng nhãi ranh con” “thằng nhãi con” “thằng khốn nạn”. với bác Cả Khang thì “Hạ Du thật là đáng thương hại. nhưng Hạ Du là một con người cách mạng có lí tưởng sống cao cả,anh đã chiến đấu vì lí tưởng
Nnững người như Hạ Du là nhà cách mạng tiên phong dung cảm luôn luôn vì đại nghĩa,hi sinh vì sự nghiệp giải phóng của đất nước. giữa một đất nước u mê thì họ một mình chiến đấu đơn độc mà không có sự ủng hộ của ai. Hạ du thật dung cảm biết bao. Ngay cả mẹ của Hạ Du không biết làm gì chỉ biết kêu than khóc lóc là “oan cho con lăm Du ơi” “Trời còn có mắt, chúng nó giết con rồi thì trời báo hại chúng nó thôi! Du ơi!…”
Biết bao nhiêu người còn lấy máu của Hạ Du để chữa bệnh,quần chúng bị tê liệt và u mê không còn gì để nói nữa. đã thể hiện sâu sác bi kịch của một nhà cách mạng tiên phong
Phần cuois của câu truyện viết về những gì đã diễn ra ở trên nghĨa địa vào tiết thanh minh. Chỉ có một con đường mà cũng ngăn cách một bên là của người chết vì tử tù còn một bên là dân thường
Chi tiết bà Hoa sang bên kia để đỡ mẹ tử tù dậy và nói chuyện,cho thấy sự chia sẻ của những người mẹ bất hạnh mất con,một người là ăn bánh bao tẩm máu người mà chết còn một người thì là tên tội phạm bị chém đầu. Hai người đã bước qua sự ngăn cách của ranh giới mà chia sẻ xót thương cho nhau
Vòng hoa không có gốc làm cho bà mẹ của tử tù lại khóc nấc lên vì bị mê tín là Hạ Du hiện về nhưng có đâu biết đựợc rằng trong trạng thái tê liêt mê muội của xã hội lúc đó vẫn có người luôn nhớ và ủng hộ cho anh. Vòng hoa truyện thuốc là một dự cảm về con đường bão táp
Tiếng vạc kêu,rồi chim kêu ai oán cũng biết được sự thương tâm như thế nào. Chỉ có vài nhân vật,chỉ có vài chi tiết xoay quanh một câu chuyện nhưng mà đã lột tả được hết một nước trung hoa tì trệ lúc đó
Truyện ngắn đã thể hiện được giá trị nhân đạo sâu sắc và đi vào lòng người mãi hôm nay và mai sau