Kể về một chuyến thăm về quê nội hoặc quê ngoại – Bài làm 1
Mùa hè năm ngoái, ba mẹ cho em về quê ngoại chơi với ông và và cậu mợ. Chuyến đi ấy chỉ 10 ngày nhưng em có rất nhiều kỉ niệm không thể quên từ chuyến đi chơi ý nghĩa ấy.
Năm ngoái, chỉ mình em về quê chơi, còn ba mẹ không về, vì bận công việc. Quê ngoại em rất yên tĩnh, nhà bà ngoại nằm cạnh cánh đồng lúa mênh mông. Lúc đó đang mùa thu hoạch lúa nên cánh đồng rợp màu vàng trải dài đến vô tận. Bà con cô bác xung quanh nhà nội dậy thật sớm và dắt trâu, kéo xe bò ra đồng bắt đầu gặt lúa.
Em cũng đòi cậu mợ cho đi cùng để dắt trâu với thằng Tèo. Cậu mợ cho em ngồi lên chiếc xe bò và bắt đầu ra đồng. Cảm giác lần đầu tiên được ngồi xe bò thật là thích, chiếc xe di chuyển chậm chạp nhưng rất an toàn. Lúa ruộng nào cũng nặng trĩu bông, mọi người cười đùa với nhau rất vui vẻ. Hình như là vụ mùa bội thu.
Bà ngoại em biết em thích ăn bánh lá nên hôm nào đi chợ bà cũng mua cho em hai cái. Buổi chiều ở quê thực sự rất đẹp, mát mẻ và trong lành. Ông ngoại làm cho em và thằng Tèo một con diều sáo to, khi gió nổi bọn em lại mang diều ra thả. Nhìn diều bay lượn giữa không trung bao la em rất thích thú và thấy thoải mái.
Mặc dù ở quê ngoại không có nhiều bánh kẹo, xe cộ như ở thành phố nhưng ở đây mọi người rất thân thiện, sống tình cảm với nhau. Em về nhà ngoại chơi nhưng hàng xóm của ngoại vẫn sang chơi và cho em quà bánh. Em rất yêu mến họ.
Có nhiều hôm, thằng Tèo dẫn em đi chăn trâu cùng, chăn từ chiều đến tối, lúc mặt trăng lên cao mới lùa trâu về. Trẻ con ở xóm này đứa nào cũng chăm chỉ chăn trâu như vậy. Em rất thích thú khi được theo mấy đứa ra đồng, nhìn mấy đứa tát cá ở dưới con mương dài ngoằn nghèo.
Về đây em lần đầu tiên được đi tắm ao, nhưng ngoại phải đứng trên bờ trông thì em mới dám bước xuống ao tắm. Được vẫy vùng giữa dòng xanh mướt, dịu nhẹ của ao quê nhà, em rất thích thú.
Mặc dù em chỉ ở quê ngoại được mười ngày nhưng với em đã có rất nhiều kỉ niệm đáng nhớ với vùng quê này. Em mong sao hè năm nay ba mẹ sẽ cho em được về quê ngoại được, để được vui đùa thoải mái mà không phải lo lắng điều gì.
Kể về một chuyến thăm về quê nội hoặc quê ngoại – Bài làm 2
Có những chuyến đi khiến cho người đi cảm thấy nhung nhớ khi phải rời xa. Chuyến đi về thăm quê ngoại dịp hè vừa rồi khiến em nhớ mãi. Bởi nó có nhiều kỉ niệm với mảnh đất rất ít khi em có dịp trở về.
Giữa cái nắng mùa hè chói chang, em cùng ba mẹ trở về thăm bà ngoại. Đó là một vùng quê nghèo, nắng gắt, gió Lào cứ rít mạnh lên từng hổi. Nhà bà ngoại nằm bên cánh đồng, trước sân nhà có một cái ao rất to. Buổi tối ra đây hóng gió chắc chắn rất mát.
Khi được sống những ngày yên bình nơi quê nhà, em cảm thấy tâm hồn mình nhẹ nhõm, không phải lo nghĩ đến chuyện học hành như lúc ở nhà. Em được hòa mình vào thiên nhiên, vui chơi với những đứa trẻ thôn quê mộc mạc, chân chất như vậy. Và cũng từ chuyến đi này em có thêm nhiều người bạn mới mà sau khi về nhà em vẫn luôn nhớ mãi.
Bà ngoại tươi cười hớn hở đón gia đình em. Trưa hôm đó bà và mẹ nấu món canh cá rô đồng thơm ngon tuyệt vời. Em ăn mãi không biết chán. Đây là bữa cơm đầu tiên tại quê ngoại. Ngoại còn bảo sẽ nấu cho em thêm nhiều món mang hương vị đồng quê khác nữa.
Buổi chiều hôm đó em theo bác Hai ra đồng bắt cá rô. Vì mùa nước vừa cạn nên cá rô mắc kẹt ở giữa đồng. Em bì bõm lội theo sau bác và hai anh con trai bác. Bùn đất ở vùng quê khiến em có cảm giác gần gũi, thân thuộc đến lạ kì. Mặc dù mặt mũi lẫm lem nhưng em rất thích được lội bùn như thế này. Hôm đó em đã bắt được một con cá rô to bằng bàn tay của trẻ con. Mặc dù công lao không lớn nhưng ai cũng khen em giỏi.
Tối hôm đó có mấy đứa trẻ con trong xóm đến nhà ngoại chơi. Chúng nó mang theo ống bơ đong gạo và rủ em đi bắt đom đóm. Em chưa bao giờ được bắt đom đóm và cũng chưa bao giờ thấy đom đom bay nhiều như thế này trên cánh đồng. Một khung cảnh khiến cho em mê mẩn. Đúng là quê nhà mới có được những điều bình dị những tươi đẹp này.
Từng chú đom đóm nằm ngoan ngoãn trong ống bơ và lần lượt tỏa sáng. Đến sáng hôm sau thì không biết chúng đã kéo nhau đi đâu hết.
Những ngày sau ở quê ngoại, em chơi thân hơn với mấy đứa trong xóm. Chúng nó đi đâu em cũng đòi đi, đi thả diều, đi bắt cá, đi chơi trò trốn tìm, đi chăn trâu…
Ba mẹ vẫn bảo rằng mỗi lần về quê sẽ khiến cho em lớn và hòa đồng hơn. Em vẫn hi vọng sẽ được trở về quê ngoại trong thời gian sớm nhất.
Kể về một chuyến thăm về quê nội hoặc quê ngoại – Bài làm 3
Năm nào cũng vậy, khoảng thời gian nghỉ hè là khoảng thời gian em mong chờ nhất, không phải vì em được nghỉ học mà là vì dịp hè nào em cũng được bố mẹ cho về thăm quê ngoại. Đây là điều mà em luôn mong muốn và chờ đợi.
Bố mẹ lúc nào cũng bận bịu với công việc nên không có thời gian đưa em về quê, chỉ có dịp hè là khoảng thời gian thuận tiện nhất, bố mẹ đưa em về quê và chỉ ở lại một ngày rồi lại tất bật với công việc của mình. Còn bố mẹ để em ở quê chơi khoảng một tuần hoặc nửa tháng. Sau những tháng ngày học tập với bao mệt mỏi thì khoảng thời gian em mong chờ cũng đã đến. Bố mẹ bắt đầu ngay với kế hoạch về quê chơi, mai về quê thì hôm nay cả nhà đã chuẩn bị mọi thứ, từ quần áo và đồ dùng cá nhân cho em đến quà cho ông bà ngoại và các bạn và cậu mợ.
Đặc biệt, em còn chuẩn bị một ít quần áo mà em đã không mặc vừa, mấy đôi giày và mấy quyển sách truyện cho mấy bạn ở dưới quê cũng chạc tuổi em. Mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi chỉ chờ đến sáng mai và khởi hành. Sáng hôm sau mẹ dậy sớm nấu bữa sáng cho cả nhà, vì quê cũng ở khá xa mà trời mùa hè lại rất nắng nên cả nhà phải xuất phát sớm.
Hai tiếng đồng hồ, cả nhà em đã về đến quê. Vừa đến cổng em đã cất tiếng gọi: “Ông bà ơi!”. Khỏi phải nói, ông bà vui đến như thế nào khi thấy cả nhà em về. Bà còn bảo thấy bố mẹ em gọi điện bảo hôm nay về nên từ sáng cứ ngóng mãi. Bà lấy ra những cốc nước mát lạnh cho bố mẹ và em, bà ân cần hỏi em xem đi đường có mệt không. Đối với em thì chỉ cần được về với ông bà thôi là mọi mệt nhọc đều tan biến hết. Cậu mợ đi làm về, cả nhà cùng nấu cơm và ăn bữa cơm gia đình rất vui vẻ và ấm cúng.
Chiều đến, bố mẹ em xin phép về vì còn nhiều việc đang đợi, ông bà rất buồn vì bố mẹ phải về ngay nhưng không sao ông bà nhỉ vì vẫn còn cháu ở lại mà! Trước lúc về, bố mẹ dặn em phải ngoan và nghe lời ông bà, cậu mợ. Bố mẹ về rồi em mang quà chia cho các em con nhà cậu mợ và các bạn mà em quen vào mỗi dịp hè em về quê. Tối ngủ có hơi nhớ bố mẹ một chút nhưng đã có bà bên cạnh rồi, sự ân cần của bà đã phần nào làm em vơi đi nỗi nhớ. Sáng hôm sau ngủ dậy, được ăn món xôi lạc quen thuộc mỗi khi về quê của bà rồi em theo ông đi câu cá. Rồi còn được ăn món ngô nướng, khoai nướng của ông bà nữa, ngon tuyệt những thứ mà ở trên thành phố muốn ăn đều phải đi mua và cũng không được ngon thế này.
Những ngày tiếp theo ở quê, mấy đứa bạn và em rủ nhau theo các anh chị lớn hơn đi chăn trâu, thả diều, bắt châu chấu, cào cào…rất vui. Cái nắng nóng của mùa hè không ngăn cản được những thú vui đó. Sau mỗi buổi mặt mũi đứa nào cũng lấm lem bùn đất, trở về nhà bà không mắng mà chỉ cười vì sự nghịch ngợm đó thôi.
Thấm thoắt mà đã hết hơn một tuần ở quê, bố mẹ đã gọi điện xuống đón em về để tham gia các lớp học hè, em buồn lắm nhưng cũng không thể ham chơi mà bỏ quên việc học được. Hôm về, bà ôm em vào lòng và nhắc nhỏ nhớ về thăm bà thường xuyên, em vâng dạ mà khóc lúc nào không biết. Ông bà ơi! Đừng buồn nhé! Cháu hứa sẽ về thăm ông bà thường xuyên.
Kể về một chuyến thăm về quê nội hoặc quê ngoại – Bài làm 4
Sau chín tháng học hành vất vả, cuối cùng chúng em cũng được nghỉ hè. Mùa hè đến, bố mẹ thường hay đưa em đi chơi công viên nước hoặc đi xem vườn thú. Nhưng em thích nhất là được về quê thăm ông bà nội.
Như mọi năm, cứ đầu mùa hè là gia đình em dành khoảng 3,4 ngày cùng nhau về quê chơi. Quê em đẹp lắm. Đi trên con đường đất gập ghềnh sỏi đá, ngồi trong xe nhìn ra xa, là cánh đồng lúa rộng bao la mang màu xanh của mạ non. Xa xa, một vài chú bò đang khoan thai gặm cỏ. Một vài cậu bé đang chạy đuổi nhau để giành lấy cánh diều đang bay cao trên trời xanh rộng lớn. Chốc chốc, một đàn chim lại đua nhau chuyền cành.
Nhà ông bà nội em nằm trên một con đường nhỏ, ô tô không đi vào được. Nhà ông bà lợp mái ngói đỏ, mang màu rêu phong cổ kính. Trước nhà là một mảnh vườn nhỏ, là nơi ông em trồng rau và nuôi gà. Cành đó là một ao đầy cá. Khi thấy em và bố mẹ đến, ông bà phấn khởi lắm. Ông ôm em một cái thật chặt sau đó dắt em ra vườn chơi rồi cầm cần rẻ em ra câu cá. Hai ông cháu nói chuyện rôm rả. Ông hỏi thăm tình hình học tập của em và kể cho em nghe rất nhiều chuyện. Thấy hai ông cháu đang vui vẻ với nhau, bà em dắt bố mẹ em vào nhà và pha chè.
Tối đến, bà cùng mẹ chuẩn bị bữa cơm “cây nhà lá vườn”: cá kho, thịt luộc cùng canh chua – toàn thịt rau mà ông bà nuôi trồng trong ao vườn. Có lẽ bởi thế nên em thấy bữa ăn rất ngon. Xong, em ra nằm võng ở ngoiaf vườn và ngủ đi lúc nào không hay.
Thời gian trôi qua mau cũng đã đến lúc bố mẹ phải đi làm, em cũng cần chuẩn bị cho năm học mới. Trước khi chia tay, ông tặng em chiếc cần câu của ông và dặn: “Khi nào rảnh thì lại lên đây chơi với ông nhé”.
Kể về một chuyến thăm về quê nội hoặc quê ngoại – Bài làm 5
Vì bố mẹ làm việc ở thành phố nên nhà em rất xa quê nội. Mỗi tháng một lần, cả gia đình em lại cùng nhau về quê nội, điều ấy làm em rất vui và thích thú. Lần này tranh thủ đợt nghỉ lễ 30-4, 1-5 bố mẹ cho em về quê thăm ông bà nội, em rất háo hức về chuyến đi này.
Cả nhà chuẩn bị tất bật từ 6h sáng, nào là quà cho ông bà nội, quà biết các bác ở quê. Vì là một chuyến đi dài nên mẹ chuẩn bị nhiều quần áo và vật dụng cần thiết cho kì nghỉ lễ. 7h sáng, sau bữa ăn sáng, cả gia đình em lên taxi để cùng ra ga đi tàu về quê. Em thấy rất đông gia đình cũng ra ga để chuẩn bị cho chuyến đi của họ. Có thể họ về quê như gia đình em hoặc đi nghỉ ở đâu đó. Em cũng giúp bố mẹ xách một cái túi nhỏ. Sau khi gặp chú soát vé dễ thương, em lên toa và tìm ngay chỗ ngồi của mình. Bố đang xếp hàng lí lên thì e đã nhìn ngay ra ngoài cửa sổ để khám phá những điều mới lạ. Xe bắt đầu chuyển bánh, qua vài ga tàu thành phố hiện đại nơi e ở đã dần khuất xa, bắt đầu xuất hiện đồng ruộng và những ngọn núi. Em đã hỏi bố rất nhiều về những thứ mà ở thành phố không có. E hỏi bố tại sao người ta không gieo hạt lúa chỗ cấy mà phải nhổ lên cấy lại, hay thứ tròn tròn mà các bạn nhỏ chơi đằng xa kia là cái gì, lúc đó bố đã nói với em là cái cù. Mỗi lần em về quê bằng tàu là thấy ruộng đang được cấy, lúc lúa lên tốt tươi, lúc lúa đã nặng trĩu cần tay người gặt. Em thấy ở quê thật bình yên. E mải mê ngắm nhìn khung trời qua cửa sổ thì đã đến ga phải xuống. Xuống đến ga, cả nhà em đi bộ về nhà ông bà nội vì nhà ông bà rất gần ga.
Về tới nhà ông bà nội, ông bà đã dọn sẵn cơm trưa. Sau khi đi rửa mặt em đã ngồi ngay vào mâm cơm. Ông bà có những món ăn đậm đà dân dã, điều đó làm em rất thích thú. Ban đêm, em được các bạn hàng xóm dẫn ra ngoài ngõ chơi. Không khí rất mát mẻ và trong lành. Sáng mai, em theo ông đi lấy củi về nấu rượu.Khi về nhà bà đã đặt nồi nấu rượu lên. Em ngồi xuống cùng nấu rượu với bà, bà dặn đun lửa phải từ từ để cho rượu ngon. Cái ống nhỏ từng giọt rượu một bỗng chốc đã đầy cả can to. Buổi chiều, em được các bạn hàng xóm dẫn đi chăn trâu và thả diều, gió to và mát rượi. Sang ngày hôm sau bố mẹ dẫn em đi thăm các cô chú, họ hàng khác. Có hôm em còn theo anh họ leo lên cái núi nhỏ ở gần trường. Cứ như thế kì nghỉ lễ của em diễn ra đầy vui vẻ và êm đẹp.
Bỗng chốc, chuyến về thăm quê nội đã hết, đã đến ngày quay lại thành phố để tiếp tục công việc học tập. Em theo bố mẹ ra tàu trở về thành phố với đầy tiếc nuối. Em sẽ lưu giữ những kỉ niệm thật đẹp sau chuyến đi này.
Kể về một chuyến thăm về quê nội hoặc quê ngoại – Bài làm 6
Quê em ở nông thôn nhưng em sống ở thành phố – nơi bố mẹ đang công tác. Đã mấy tháng qua, gia đình em chưa về quê vì bố mẹ quá bận việc. Rồi một ngày đầu xuân, trong không khí tưng bừng của năm mới và niềm vui chuẩn bị đón tết Nguyên đán, cả nhà em về thăm quê.
Hôm ấy, em và chị gái thật háo hức. Chị gái vui quá cất lên tiếng hát:
Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Còn em, em chỉ hình dung quê hương là những người bà con thỉnh thoảng ghé thăm và cho em nào là ngô bung, lạc nấu. Quê hương là cây đa, giếng nước đầu làng, là mái đình cổ kính rêu phong mà bà con họ hàng tập trung vào những ngày lễ hội, tết cổ truyền. Nghĩ đến đây, em lại càng mong sớm về đến quê để thăm những người thân, những cảnh vật đã gắn bó với mình thuở bé.
Xe vẫn cứ bon bon chạy trên con đường nhựa rồi lên con đường đất đỏ mịn màng như dải lụa. Chúng em đăm đắm nhìn những cảnh vật hai bên đường. Cảnh vật ở miền quê hiện lên với nét giản dị, thanh bình nhưng trù phú. Đi ngang qua cánh đồng, từ trong biển lá xanh non đang ngát dậy một mùi hương ngây ngất. Mùi hương của cỏ hoa đồng nội, mùi hương nước ruộng đang thấm sâu trong từng mạch đất. Hết cánh đồng là xóm làng, mái ngói đỏ tươi thấp thoáng, dưới vườn cây xanh nõn. Nhà nhà đều có những khóm hoa đua nhau khoe sắc khiến cho miền quê vốn dĩ yên bình nay trở nên sinh động.
Về đến quê, một phong cảnh đẹp đã hiện ra rõ nét, không phải cái cảnh đẹp thấp thoáng ở hai bên đường mà cái đẹp thật cụ thể gần gũi với em. Đó là đồng cỏ bao la xanh mơn mởn trong ngày xuân nắng ấm, cái đẹp của con sông nhỏ đang róc rách tiếng nước trong, lúc rì rầm, lúc ngân vang như muốn đánh thức một miền quê yên bình và vô cùng tươi đẹp này. Và thật vui tai trên những cây cao cạnh bờ sông lại vọng về tiếng chim ca, vui mừng chào xuân tới.
Càng vui hơn nữa khi gia đình em gặp lại họ hàng, bà con làng xóm. Bố mẹ đưa chúng em đi viếng mộ tổ tiên, thắp những nén hương với tấm lòng thành kính và biết ơn sâu sắc. Rồi chúng em được theo bố mẹ đi thăm bà con họ hàng trong niềm vui đầm ấm lạ thường. Chúng em ra đầu làng thăm giếng nước trong, ôi, nước giếng trong lành, mát rươi, thật là thích, bọn trẻ ở quê mặc những bộ quần áo mới tụ họp rất đông ở sân đình. Em cùng bọn nó vui chơi thỏa thích nhưng không quên ghé thăm cây đa ở góc sân đình, thăm mái đền cổ kính rêu phong – một di tích văn hóa đậm đà bản sắc dân tộc ở quê em.
Chiều xuống, gia đình chúng em từ giã quê hương để trở về thành phô, ai cũng thấy tiếc vì thời gian trội đi nhanh quá.
Ôi! Quê hương của em, nó gần gũi thân thương đối với em biết nhường nào. Dù sống ở đâu em vẫn luôn nhớ đến quê hương, nhớ đến quê cha đất tổ, nhớ đến nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Em mong còn có dược nhiều dịp về thâm quê như thế.