Tường thuật lại buổi tham quan – Bài làm 1
Sắp bước vào năm học mới, cô giáo tổ chức buổi tham quan cho cả lớp để khởi động tinh thần có một năm học nhiều thành công nhất. Buổi tham quan diễn ra vào chủ nhật và cả lớp tham gia rất đầy đủ. Đây thực sự là buổi tham quan ý nghĩa, thú vị, mang lại nhiều thú vị cho các bạn trong lớp.
Xe tham quan xuất phát lúc 7h sáng tại cổng trường nhưng hầu như bạn nào cũng đến lúc 6h30. Gương mặt ai cũng hớn hở, hồi hộp chờ đợi giờ xe xuất phát. Địa điểm mà chúng em tham quan là vườn quốc gia Ba Vì, nằm cách trung tâm Hà Nội tầm 60km. Đoạn đường đi khá dài nên chúng em có mang theo thức ăn dọc đường, phòng khi đói bụng.
Đồ ăn buổi trưa cho lớp cô giáo và hai bác phụ huynh đã chuẩn bị đầy đủ gồm có bánh mỳ, nước uống, xúc xích, thịt, các loại bánh ngọt, mặn, hoa quả. Ai cũng hi vọng chuyến đi này có nhiều cảm xúc còn lưu lại. Cô giáo phát biểu trên xe và cả lớp cùng hát bài “Lớp chúng mình” vang vang, tiếng cười giòn tan và những ánh nhìn trìu mến.
Khi xe tới nơi, chúng em bắt đầu cảm nhận được không khí khác biệt so với thành phố. Ở đây có rất nhiều cây xanh, chủ yếu là cây thông và cây tràm phủ kín mặt đất nên chúng em không sợ nắng. Cô giáo, phụ huynh và chúng em phụ giúp vận chuyển đồ xuống chỗ đất bằng phẳng, trải chiếc bạt to đùng để mọi người có thể ngồi quây quần bên nhau. Cô giáo để chúng em dạo chơi, chụp ảnh xung quanh khu vực. Cô soạn thức ăn ra bạt và chờ chúng em vui chơi xong sẽ ăn.
Cô giáo và hai phụ huynh tổ chức trò chơi bịt mắt bắt dê. Một bạn sẽ bị bịt mắt, đứng trong một vòng tròn và đuổi theo các bạn. Khi bắt được bạn đó phải đoán xem bạn đó là ai thì mới là người thắng cuộc. Lớp chúng em ai cũng háo hức, vui chơi hết mình. Mặc dù bị thua nhưng không có bạn nào cảm thấy chán nản hay buồn tủi.
Có nhiều bạn chơi mệt quá nên ngồi dưới gốc cây hóng gió, nghe tiếng gió reo, tiếng chim kêu ở trên cao. Cảm giác thật thích thú và thoải mái biết bao nhiêu.
Khi đến trưa, chúng em quây quần bên cạnh nhau, nói chuyện, cùng ăn uống và kể về niềm vui mình có được khi vui chơi cùng với nhau.
Trước khi lên xe về trường, bạn nào cũng nuối tiếc và chẳng muốn về. Chúng em đã có chuyến đi tham quan ý nghĩa và bổ ích. Đây là bước khởi đầu để giúp chúng em có một năm học mới nhiều điểm tốt hơn.
Tường thuật lại buổi tham quan – Bài làm 2
Hè vừa qua, trong chuyến ra thăm xứ Huế em đã được theo ba cùng đoàn tham quan đến khu lăng mộ triều Nguyễn.
Lần đầu tiên trong đời, em tận mắt thấy cảnh núi non trùng điệp trải dài đẹp như tranh vẽ, đến tận những rặng Trường Sơn xa mờ tít tắp.
Trước mặt em, lúc ấy, bóng dáng núi Ngự Bình hiện ra sừng sững. Ba em chỉ phía sau kia là cột cờ trước lầu Ngọ Môn. Ba bảo gọi tên là núi Ngự Bình vì núi như bức bình phong của kinh thành.
Xe cứ từ từ lên dốc, lăn bánh giữa những rặng thông xanh mướt. Mọi người trố mắt nhìn. Khu lăng mộ triều Nguyễn đây rồi. Phong cảnh nơi này thật đẹp. Trên đỉnh dốc nhìn xuống, một nhánh nhỏ sông Hương xanh ngắt trôi lững lờ. Trước hết, đoàn ghé Khiêm Lăng với đồi lớn đồi con bao quanh làm thành một bức tường vây bọc đầy bóng thông xanh. Tiếng gió thông vi vu, bất tận tạo nên một không gian tĩnh lặng thâm nghiêm cho nơi an nghỉ của vua Tự Đức.
Bước lên thềm cao, em cùng đoàn vào cổng lăng. Dọc hai bên sân rộng lót đá là hai hàng tượng trăm quan văn võ bằng đá bất chấp thời gian vẫn nín lặng đứng chầu. Qua sân là vào điện chính. Đó là một ngôi nhà nguy nga, dài rộng bên trong bày đủ các thứ bàn, giường, ghế sập gụ, tủ trà giát vàng khảm ngọc của vua dùng ngày trước.
Sau đó là khu mộ nằm trong một vòng tường thành cao ngất có hai cánh cửa đóng nặng nề. Rẽ sang phải là một dòng suối chảy ra từ lòng đá. Đẹp và thơ mộng nhất là nhà thuỷ tạ nằm trên hồ sen đầy hoa nở.
Người thuyết minh cho biết khu lăng mộ đã xây dựng mất rất nhiều năm, tốn biết bao công sức và tiền của của nhân dân. Chính chốn này là nguồn gốc phát khởi hai câu ca dao:
Vạn niên là vạn niên nào
Thành xây xương lính, hào đào máu dân.
Đến đây, em mới thấy được khối óc và bàn tay tài hoa của những người lao động Việt Nam, thấy dược sự bóc lột tàn nhẫn của vua quan phong kiến và nỗi đau bất tận của dân lành thời ấy!
Tường thuật lại buổi tham quan – Bài làm 3
Nhân ngày hai mươi tháng mười một vừa qua chúng em được đi cùng lớp tham quan một cảnh đẹp ở quê em . Đó chính là vịnh hạ long. Buổi đi thăm đã để lại trong em rất nhiều ấn tượng không thể nào quên được.
Đó là một buổi sáng ngày chủ nhật cuối tuần, chúng em tập trung ở trước cổng trường để tập trung rồi mới suốt phát đi tham quan. đúng bảy giờ sáng chúng tôi đã có mặt đông đủ ai nấy cũng vui mừng phấn khởi vì đây là lần đầu tiên chúng em được đi tham quan cùng nhau. Còn đối với riêng em đây là lần đầu tiên được đi xa nhà, Cái cảm giác ấy khiến em lâng lâng khó tả, dường như vừa thích thú lại hơi hồi hộp. Từ tối hôm trước mẹ em đã chuẩn bị cho em rất nhiều đồ ăn và cả quần áo nữa .
Trải qua một tiếng đồng hồ, chúng em đã đến được vịnh Hạ Long. Quang cảnh trước mắt khiến chúng em đứa nào đứa đây cũng ngỡ ngàng. Chúng em theo chân cô giáo chủ nhiệm đi lần lượt từng địa điểm một. Mỗi khi đến một điểm khác cô lại chú giải tất cả mọi thứ về thiên nhiên nơi đây cho chúng em hiểu. Điểm đến đầu tiên của chúng em khi đến đây là đảo Đầu Gỗ cách bến cảng khoảng chừng 4 km. Nếu đi tàu sẽ mất khoảng 25 phút sẽ được chiêm ngưỡng các động nổi tiếng nhất của di sản thiên nhiên thế giới Vịnh Hạ Long .
Chúng em đã có một buổi tham quan thật tuyệt vời, đứa nào đứa đấy mệt rũ người nhưng vẫn rất vui. Buổi tham quan đã để lại cho chúng em rất nhiều ấn tượng khó quên, về nhà chúng em được giao nhiệm vụ viết lại buổi tham quan, nhận nhiệm vụ đứa nào cũng vui vẻ vì buổi đi tham qua đã để cho chúng em những kỉ niệm thật đẹp.
Tường thuật lại buổi tham quan – Bài làm 4
Một năm học vất vả đã qua, và đến kì nghỉ hè này, gia đình tôi tổ chức đi chơi biển Đồ Sơn. Tôi vô cùng thích thú vì đây là nơi mà tôi chưa từng đặt chân đến.
Bốn rưỡi sáng, lơ mơ ngái ngủ, tôi đã bị bác đồng hồ chăm chỉ nhưng đôi khi hơi khó tính dựng dậy cho bằng được. Tôi uể oải dụi mắt đi chầm chậm vào nhà tắm vệ sinh cá nhân. Cả nhà tôi đã thức dậy từ bao giờ, đang lục cục sắp lại đồ. Đánh răng rửa mặt xong, tôi thay quần áo rồi theo bố mẹ ra cửa. ở đó có một chiếc ô tô chễm chệ chờ đợi. Bố tôi xách va li, mở cốp xe rồi để vào đấy. Mẹ tôi, chị tôi, bố tôi và tôi cùng leo lên xe. Chiếc xe bon bon chạy luôn. Nhà cửa, cây cối như những thước phim quay nhanh cứ vùn vụt. Thích nhất là lúc qua cầu, được xem phim từ trên cao. Sau đó tôi ngủ lúc nào chẳng biết. Đánh một giấc dài dậy mà vẫn chưa tới nơi, tôi đâm sốt ruột. Nhưng… khoan, tôi nghe thấy tiếng nước àooo…oo, mùi mằn mặn mang đặc chất biển. thôi, đúng rồi, đúng là tới biển thật rồi! Tôi sung sướng lâng lâng. Nắng vàng nhè nhẹ vươn từ mặt trời đi khắp nơi. Tôi nhảy phốc xuống xe ngay khi đến khách sạn. Gia đình tôi bước vào tiền sảnh. Bố tôi lấy chìa khoá phòng rồi dẫn cả nhà lên tầng. Căn phòng thật rộng. tôi ra ban công phóng tầm mắt ngắm biển. Long lanh một màu nắng trên mặt nước. Người đi tắm chiu chít trên bờ. Những quán nước trên cát dựng từ cột, lợp lá thật thơ mộng. Tôi vào phòng nghỉ ngơi đã. Chiều tôi thức dậy gọi bố mẹ đi bơi. Băng qua con đường nhựa là đến bãi cát. Người đi tắm tấp nập. Có mấy người tắm xong, khoác khăn lên bờ, người ướt dượt. Có mấy người lại nằm dài tắm nắng. Còn dưới biển, đủ người già trẻ.. tắm táp, bơi lội. Có mấy bạn nhỏ cũng mặc áo phao như tôi, bố mẹ đang dạy bơi. Tôi ngâm mình xuống nước, mát lắm! bơi lội thoả thuê, tôi lên bờ xây lâu đài cát và cùng bố mẹ ngồi quán uống nước. Sau đó tôi về tắm sạch, mặc quần áo mới rồi xuống nhà ăn. Trời đã xẩm tối. Tôi ngồi vào bàn ăn. Nào là cua, nào là mực, nào là tôm… Cho ôi, bao nhiêu món đồ biển bày ra đây. Tôi ăn rất nhiều nhưng vẫn lên phòng trước mọi người. Tôi ngồi xem vô tuyến một lúc thì mẹ tôi lên gọi tôi ra biển chơi. Cả nhà tôi ra biển, thuê ghế nghỉ, nghe tiếng sóng vỗ ào ạt. Mặt trăng ở biển sao mà khác với thành phố thế, nó to, tròn và hơi đỏ như mặt trời. Sóng tung bọt lấp loáng một dải dọc vàng vàng. Tôi đang mơ màng thì bị chị tôi kéo đi. Ra khỏi bãi cát là đến mặt đường nhựa. Hai bên vỉa hè, hàng đồ lưu niệm mọc như nấm. Gia đình tôi đi dạo và mua luôn quà cho ông bà và hàng xóm. Đèn đường vàng vàng như làm tăng bầu không khí náo nhiệt ở đây. Người đi đường cũng có thể là khách du lịch, mua hàng trao đổi thật là sôi nổi. Mua xong gia dình tôi trở lại khách sạn, để ngày mai còn lên đường về thủ đô Hà Nội.
Chuyến đi đã kết thúc, nhưng những suy nghĩ của tôi về thành phố cảng này chưa dừng lại. cuộc vui chơi với biển này đã mở đầu cho một mùa hè xanh tươi trẻ. Tôi yêu thiên nhiên, nhất là biển cả bao la.
Tường thuật lại buổi tham quan – Bài làm 5
Năm nay, nhân dịp tết đến xuân sang, bố mẹ đưa hai chị em em đi thăm quan hồ Gươm, vừa là một di tích lịch sử, vừa là một danh lam thắng cảnh nổi tiếng.
Đúng bảy giờ, chiếc xe máy của gia đình em chạy bon bon trờn con đường trải nhựa thẳng tắp. “Hỡnh như ánh nắng ban mai của buổi sớm cùng những hàng cây xanh đang chào đón mình đến với cảnh đẹp nằm giữa lũng thủ đô. Đến nơi bố tôi thì đi gửi xe máy cùng mẹ,hai anh em em ngồi chờ ở ghế đá. Nhìn từ đây, nước hồ Gươm xanh trong, tưởng như đây là một chiếc gương khổng lồ, phản chiếu những thứ đẹp đẽ nhất của non nước Việt Nam ta. Xa xa kia là Tháp Rùa rêu phong, cổ kính, nổi trên một thảm cỏ xanh mơn mởn. Có lẽ đây là ngôi nhà của rùa thần trong câu chuyện kể về Lê Lợi, vị đại tướng tài ba đó đánh thắng quân Minh để giải phóng đất nước. Đi đến đâu, em đều thấy cây cối xung quanh hồ rất xanh tươi. Cứ khoảng ba trăm mét thì lại thấy những đoá hoa sặc sỡ kết thành các hàng chữ rất đẹp làm cho đường phố xung quanh hồ thật rực rỡ.
Bỗng em nhìn thấy một ngọn tháp.. Ồ, Tháp Bút đồ sộ hiện ra trước mặt. Trên Tháp khắc ba chữ Tả Thanh Thiên bố em bảo có nghĩ là viết lên trời xanh.
Cả ngày em say xưa vui chơi tung tăng không thấy mệt mỏi trong lòng vui phơi phới. Rồi cũng đến lúc phải về bố dặn em học tập tốt dược thật nhiều điểm cao bố lại cho em đi chơi.em rất vui và hạnh phúc.