Tả con vật mà em yêu quý – Bài làm 1
Nhà em có một mèo con mới được 5 tháng tuổi. Cả nhà ai cũng thích ngắm nhìn chú mèo con tinh nghịch này. Mọi người vẫn gọi nó là Mun, vì tên nó phù hợp với màu long của nó. Em cũng rất yêu thích chú mèo mun bé bỏng, đáng yêu này.
Mèo Mun có một người em ra sau nó, nhưng lại lớn hơn nó. Bởi vậy cả nhà ai cũng muốn mèo Mun nhanh lớn, hay ăn hơn nữa để có thể lớn bằng em nó. Mèo Mun có bộ long màu đen nhánh, người ta vẫn bảo là màu đen tuyền rất mượt. Đôi mắt màu đen láy, long lanh cứ nhìn chăm chăm vào mọi thứ xung quanh.
Chú mèo Mun tuy được sinh ra 5 tháng rồi nhưng nó vẫn còn bé nhỏ lắm, song lại nhanh nhẹn và có thể chạy nhảy khắp nơi. Có thể vì thân hình nhỏ nhắn đã tạo nên lợi thế cho việc chạy nhảy của nó như thế này. Mỗi lần nó chạy nhảy là em lại thích thú và cứ muốn nhìn nó mãi mà thôi.
Hai đôi chân của nó bé xíu, có móng vuốt sắc nhọn có thể cào cấu những vật xung quanh. Có hôm nó thấy một con dán bò trên tường, thế là nó nhảy lên cào và in hằn vết cào trên gỗ.
Chú mèo tuy bé nhưng ăn rất nhiều, mỗi lần ăn nó chỉ chăm chú ăn, không để ý đến những chuyện xung quanh. Cái đuôi của nó ngắn tũn, cứng cứng, cứ ngoe nguẩy bên này sang bên kia. Những lúc nó chạy nhảy ở giữa sân, cái đuôi của nó cứ cong lên rồi cụp xuống, nhìn rất đáng yêu.
Hai cái tai nó cứ vểnh lên, rồi lại cụp xuống khi nó đang nằm ngủ. Khi ngủ bộ ria mép của nó cứ vểnh lên vểnh xuống trông rất đáng yêu. Nó cứ hay kêu meo meo mỗi khi thấy có chuột ở trên nóc nhà, nhưng nó lại không thèm bắt chuột. Cứ nhìn lũ chuột chạy long nhông ở trên mái nhà như thế.
Mỗi lần đi ngủ, em lại hay ôm mèo đi ngủ. Những ngày mùa đông lạnh, mỗi lần em đi ngủ là chú mèo Mun đó lại tự chui vào chăn nằm ngủ.
Em mong sao chú mèo đó lớn thật nhanh, vì em rất yêu thương chú mèo đó.
Tả con vật mà em yêu quý – Bài làm 2
Nhà em có nuôi nhiều gia súc, gia cầm. Loài vật nào em cũng yêu quý nhưng em thích nhất là chú gà trống gáy.
Chú thuộc giống gà kiến, nuôi được sáu tháng tuổi. Thân hình chú chắc nịch, nặng chừng ba ki-lô-gam. Đầu chú to bằng một nắm tay người lớn. Trên đầu chú là một chiếc mào đỏ chót, chiếc mào ấy thường lắc lư như kiêu hãnh bởi vẻ đẹp rực rỡ của mình. Nổi bật nhất trên thân hình chú là bộ lông nhiều màu sắc, lông cổ màu tía, lông cánh màu đỏ, lông đuôi màu đen biếc, còn các lớp khác có màu vàng sẫm, các sắc màu ấy luôn hài hoà trên bộ áo lông vũ của chú. Em đã có dịp quan sát chú thật lâu, thật kĩ. Cặp mắt chú long lanh như hai hạt cườm đã làm em rất thích thú. Mỗi khi chú nhìn thấy thức ăn, con ngươi màu nâu sầm cứ đưa qua, đưa lại, có khi ánh lên rồi nhìn lên liếng thoắng. Khi ăn mồi, cái mỏ cùa chú mổ thức ăn thật gọn bởi nó nhọn và cứng cáp. Thấy con giun nào thì cái mỏ ấy sẽ tóm cổ được ngay. Khi giận dữ, cái mỏ chú cũng rất lợi hại. Nó cũng là một loại vũ khí để chú phòng thân. Một bộ phận giúp chú phát hiện đối thủ là đôi tai. Tuy đôi tai chú bé tí như hai hạt tiêu lõm vào hai bên đầu nhưng thính lắm, nghe bước chân chó vện chạy ra thì chú đã nhảy phốc lên cành cây rồi. Có lúc chú rướn cổ lên, ưỡn cái ức đầy thịt ra đằng trước, vỗ cánh phành phạch rồi gáy vang như thách thức. Lúc ấy, trông chú như người nghệ sĩ thổi kèn đồng.
Tiếng gáy của chú gà trống như cái đồng hồ báo giờ giấc cho gia đình em. Chú gáy rất đúng giờ. Tiếng gáy ấy như một âm thanh sâu thẳm trong em. Nghe tiếng gà gáy, em cảm thấy yêu gia đình, yêu làng quê tha thiết. Nhờ có chú, em dậy học bài đúng lúc. Chú cũng nhắc nhở em không để thời gian trôi đi vô ích. Em rất yêu chú gà trông. Em xem chú như người bạn nhỏ cùa mình.
Tả con vật mà em yêu quý – Bài làm 3
Chắc hẳn trong nhà các bạn đều nuôi một hay nhiều con vật như: gà, chó, mèo…Nhà em cũng vậy, nhà em nuôi rất nhiều con vật nhưng trong số đó em yêu quí nhất con mèo.
Con mèo này là bà ngoại gửi mẹ mang về cho em, vì bà biết em rất thích nuôi động vật. Hôm mẹ mang về em rất vui, em đặt tên cho nó là Ba Khoang vì nó có ba màu lông: trắng, đen và vàng. Hồi đầu về nhà em nó còn bé lắm, giờ đây sau ba tháng nó đã lớn hơn nhiều.
Đầu nó là riêng một màu vàng, còn thân có màu trắng và đen xen kẽ trông rất đẹp. Lông mèo rất mượt vì vậy em rất thích vuốt ve nó, mũi nó màu hồng có những chiếc râu dài ở hai bên mép, hai con mắt to tròn long lanh như hai hòn bi ve, và hai con mắt đó có thể sáng như đèn pha vào ban đêm, hai tai rất mỏng lúc nào cũng vểnh lên như lắng nghe điều gì đó. Chiếc đuôi dài lúc nào cũng ngoe nguẩy trông rất đáng yêu. Bốn chân với những móng vuốt sắc nhọn là vũ khí tấn công để vồ bắt kẻ thù đó là những con chuột, đặc biệt dưới những ngón chân có những miếng da dày như những miếng đệm, những chiếc đệm này khiến nó đi rất nhẹ nhàng, hầu như không phát ra tiếng động, đây là ưu thế để rình kẻ thù mà không bị phát hiện ra.
Ba Khoang chịu khó bắt chuột lắm chính vì vậy nhà em không có con chuột nào cả, trước kia khi nó chưa về nhà em, đêm nào ngủ em cũng nghe thấy tiếng chuột kêu “ chít, chít ”, nghe thật sợ hãi. Từ ngày nó về em chẳng bao giờ nghe thấy tiếng chuột kêu nữa. Chắc chỉ cần nghe thấy tiếng con mèo nhà em kêu thôi là lũ chuột đã chạy hết. Nó thích ăn cơm trộn với cá, có lẽ đây là món đặc trưng của tất cả họ hàng nhà mèo nhưng mèo ăn ít lắm, mỗi bữa chỉ ăn một ít cơm thôi. Đặc biệt nó không bao giờ ăn vụng như những chú mèo khác, bố mẹ em rất quý nó ở điểm này vì những nhà khác đều phải cất thức ăn thật kĩ vì sợ bị ăn vụng. Ba Khoang rất thích được vuốt ve, mỗi khi em đi học về nó lại chạy đến quấn lấy chân em như đòi vuốt ve. Mèo rất thích phơi nắng vào những buổi nắng sớm, nó nằm co tròn ở góc sân, thỉnh thoảng đuổi bắt theo những con bướm bay quanh sân.
Mùa đông, trời lạnh nó nằm cuộn tròn ở góc bếp như tỏ vẻ lười biếng không chịu bắt chuột. Tài năng nổi trội của nó là leo trèo, nó có thể leo tót lên đỉnh ngọn cây chỉ trong vài giây, và đây cũng là cách giúp nó trốn thoát mỗi khi bị bị mấy con chó nhà hàng xóm đuổi. Mỗi lần bị chó đuổi, lông nó xù lên, gừ gừ rồi nhanh như cắt chạy thật nhanh và leo lên cây trốn thoát.
Em rất yêu quý con mèo nhà em, em sẽ chăm sóc nó thật cẩn thận không chỉ vì em yêu quý động vật mà còn bởi vì đây là món quà mà bà ngoại tặng cho em.
Tả con vật mà em yêu quý – Bài làm 4
Trong nhà em nuổi rất nhiều loài vật nhưng thông minh và gắn bó với em nhất là chú chó Lu Lu.
Lu Lu được mua về nhà em từ hồi còn bé xíu, tính đên nay cũng 2 tuổi, bằng tuổi đứa em gái em. Lúc mới về nhà, chắc vừa phải xa mẹ nên chú cún nhút nhát vô cùng, ai cho gì ăn nấy chỉ quanh quẩn nơi góc bếp chứ chẳng dám chạy nhảy hay đi đâu. Sau một thời gian quen dần với mọi người trong gia đình thì Lu Lu bắt đầu dạn dĩ hơn. Bố làm cho Lu Lu một chiếc chuồng trong hiên nhà rồi lót vài mảnh vải ấm. Lu Lu có vẻ rất thích chiếc chuồng, nó cứ chui ra rồi lại tự chui vào như một trò chơi của trẻ con.
Lu Lu có một bộ lông vàng óng, em cũng chẳng biết nó thuộc giống chó gì. Năm nay 2 tuổi Lu Lu nhìn trông to lớn vô cùng, chẳng bù cho lúc trước bé xíu lũn cũn. Lu Lu nặng tầm khoảng 15 kg, đối với người trong nhà rất hiền lành nhưng đối với khách lạ thì rất dữ tợn. Hàm răng chú trắng bóng, sắc lẻm, cái lưỡi hồng hồng suốt ngày thè ra thở . Đôi tai thính cứ có tiếng động lạ là lại vểnh lên. Chiếc đuôi cong cong ngoáy tít lên mỗi khi em xoa đầu hoặc chơi đùa với nó.
Lu Lu rất thông minh, chuyện gì cũng dạy một lát là hiểu. Lu Lu biết đi vệ sinh đúng chỗ, không bao giờ bước chân vào nhà, bao giờ cũng đợi người cho ăn mới ăn chứ không khi nào ăn vụng. Không những thế Lu Lu còn biết đi bằng 2 chân như một chú chó trong rạp xiếc. Trong nhà em không khi nào có chuột bởi Lu Lu bắt chuột rất tài, lũ chuột phá phách vậy mà không bao giờ dám bén mảng đến gần. Lu Lu thích nhất là chơi trò đuổi bắt. Cứ mỗi lần em chạy là nó lại đuổi theo với vẻ mặt vô cùng hào hứng. Đêm đến, khi cả gia đình ngủ say thì Lu Lu lại âm thầm thức canh cho giấc ngủ của mọi người.
Cả nhà em ai cũng yêu quý Lu Lu. Lu Lu cũng rất gắn bó với mọi người. Đã từ lâu Lu Lu như là một thành viên không thể thiếu của gia đình.
Tả con vật mà em yêu quý – Bài làm 5
Cái chú lợn gia đình em nuôi mới dễ thương làm sao chứ! Hôm mới đem về, chú nhỏ xíu như một con lợn đất giữ tiền tiết kiệm, còn phải uống sữa. Ấy thế mà chỉ sau hai tháng, trông chú đã thật bảnh bao. Da chú trắng hồng, lông thưa màu nhạt. Chú thích được em gãi lên tấm lưng tròn lẳn và cái bụng no tròn. Cái tai to của chú cụp xuống, trông đến là ngộ. Mõm chú ngắn, nhô ra phía trước như muốn khoe hai lỗ mùi to, tròn. Bốn chân ngắn và có móng guốc, chẳng khác gì một cô nàng béo phì mang guốc cao gót.
Nét xấu nhất của chú là cái tính phàm ăn. Nhưng mẹ em lại bảo có thể chú mới chóng lớn lên được. Đến giờ ăn mà chưa kịp mang cám bã là chú đã kêu toáng lên như đã bị bỏ đói ba ngày. Chú ta ăn mới đã làm sao! Ăn không kịp thở. Ăn không thèm chú ý gì đến chung quanh. Ăn đến đổ vung vãi ra ngoài máng, và tèm lem ra cả hai mép. Vừa ăn vừa thở hồng hộc.
Cái nết xấu thứ hai của chú là ở dơ. Chú ăn đó rồi cũng bậy luôn ra đó. Nói chú ở dơ cũng không đúng lắm. Em thấy chú rất thích tắm. Mỗi lần em dùng vòi xịt nước lên mình chú để mẹ em lấy bàn chải kì cọ cho chú, là chú lại đứng im, lim dim đôi mắt tỏ vẻ rất thích thú.
Nuôi lợn tuy cực nhưng cả gia đình em ai cũng ham, vì nó tăng thêm thu nhập cho gia đình. Mỗi lần đi học về, cất xong cặp sách là em ra thăm chú ngay. Thấy em, chú vẫy vẫy cái đuôi lũn cũn, khịt khịt cái mũi, xán đến gần.
Mẹ em cho biết gần Tết sẽ phải bán chú đi để lấy tiền mua sắm. Cứ nghĩ đến chuyện đó, em lại thấy tội nghiệp cho chú. Nhưng biết làm sao được?
Tả con vật mà em yêu quý – Bài làm 6
Ba đã đi công tác từ học lớp 2 và giờ em đang học lớp 5. Lúc ba lên đường, em khóc ôm chặt cổ ba không rời. Ba bảo: em ở nhà vâng lời mẹ, ba về sẽ đem quà về cho em.
Hôm nay đi học về, một chú chó màu trắng như một cục bông chạy ra sủa “gâu gâu”. Một tiếng nói quen thuộc vang lên: “Lu, người nhà đấy!”. Ôi! Ba đã về, em chạy vào nhà ôm chầm lấy cổ ba khóc nức nở. Ba cười bảo ba đã về và còn mang quà cho em nữa, đó là chú cho tên Lu. Em lau nước mắt để nhìn rõ Lu hơn, Lu màu trắng như một cục bông di động. Cái tai như hai chiếc lá thi thoảng dỏng lên nghe ngóng gì đó. Đôi mắt chú to tròn, màu đen long lanh, thỉnh thoảng chớp chớp rất dễ thương. Lu còn nhỏ nên những chiếc răng nanh ngắn bị che bởi cái lưỡi như miếng thịt bò đỏ lừ. Em rất thích Lu, đó vừa là món quà của ba tặng cũng bởi vì Lu rất dễ thương nữa. Chú được khoác lên mình chiếc áo lông màu trắng, mỗi khi di chuyển cái ngực chú rung rung. Cái cổ được tô điểm bởi một chiếc vòng rất đẹp, mỗi khi chú chạy lại phát lên tiếng kêu leng keng nghe rất vui tai.
Lu rất đặc biệt, so với các chú chó khác xung quanh, đuôi của chú ngắn hơn, lông xù như một chiếc chổi nhỏ gắn vào cục bông to bự. Đôi chân chú chạy thoăn thoát khắp nhà, hễ có tiếng động ở đâu đó là Lu chạy đến kêu “ gâu gâu”, chú chỉ ngừng sủa khi có người nhà ra xem.Lu thích nghi với môi trường khá tốt, một thời gian chú đã thông thạo mọi ngõ ngách trong nhà và cả hàng xóm xung quanh nữa.