Tả dòng sông mùa lũ ở quê em – Bài làm 1
Nhà em ở cạnh dòng sông Lam hiền hòa chảy quanh năm suốt tháng. Nước sông xanh biêng biêc nép mình bên bãi ngô xanh và chảy dài đến vô tận. Đến mùa mưa, nước lũ dâng cao, sông Lam dường như chuyển đổi cả màu sắc và lượng nước.
Khi mùa lũ nổi lên, hầu hết mực nước ở các sông đều dâng cao lên và màu đục ngầu. Đây là đặc trưng của nước sông mùa lũ chứ không chỉ riêng ở quê em.
Sông lam hai bên bờ vào mùa này vẫn còn có ngô và khoai trồng xen kẽ nhau. Vì mực nước cao nên hoa màu cũng xanh tốt hơn rất nhiều.
Vào mùa lũ, thời tiết mưa nhiều, những đợt mưa dai dẳng khiến cho nước sông đục ngầu, không còn trong xanh nữa. Mực nước bỗng nhiên dâng cao đột ngột khiến cho bọn trẻ xóm em không dám xuống tắm mỗi khi trưa về nữa. Dòng nước chảy xiết cũng mạnh hơn, từng đợt sóng cuồn cuộn như một khung cảnh đánh nhau tung tóe của nước.
Màu nước ngả vàng, giống như màu đất bùn, thi thoảng nước lại cuộn lên dữ dội. Đứng trên bờ nhìn xuống dòng sông em thấy hơi sợ vì nước chảy quá mạnh, vỗ liên tục vào bờ dữ dội, mãnh liệt.
Thi thoảng lại thấy nước sông cuốn đi những chiếc lá không biết rơi rụng từ đâu, cuốn đi đến một nơi xa xôi, rất xa nơi em sinh sống.
Đứng từ xa nhìn dòng sông mùa lũ, em có cảm giác sông đang oằn mình để chảy, như một con rắn khổng lồ đang lồng lộn giữa bãi bờ bạt ngàn ngô và khoai.
Mẹ thường không cho em ra bờ sông khi mùa lũ đến, vì sợ sảy chân, sợ gặp tai nạn sông nước nên em chỉ dám lén lút trốn mẹ ra đây, hoặc nhìn sông từ phía xa. Mấy đứa trẻ xóm em vào mùa lũ cũng ít ra bờ sông hơn, vì chúng sợ dòng nước hung dữ dưới kia.
Dòng sông mùa lũ tuy màu nước không xanh trong nhưng em vẫn thấy nó rất đẹp, bởi rằng nó gắn với nhiều ký ức tuổi thơ em.
Tả dòng sông mùa lũ ở quê em – Bài làm 2
Tuổi thơ tôi gắn bó với miền quê nghèo, nơi có con sông Đáy hiền hòa uốn lượn bên lũy tre làng xanh mát. Thế nhưng vào mùa lũ, con sông ấy trở nên hung dữ, đục ngầu, nước sông dâng ngập suốt dọc một triền đê.
Vào ngày mưa lũ, sông như trở mình sau giấc ngủ dài. Sau một thời gian mưa lớn, nước ở đâu bỗng đổ về đầy ắp dòng sông. Cả dòng sông lúc này là một dải nước lớn, mênh mông đục ngầu. Ngô khoai may mắn vừa mới thu hoạch xong nếu không khi nước lũ rút thì còn trơ ra cát và bùn. Cây cối ngả nghiêng theo những trận gió. Làng mạc ven sông như xơ xác, tiêu điều. Tàu thuyền những ngày này dường như ít đi lại hơn vì sợ những con nước lớn sẽ nuốt chửng chúng. Tôi thích mùa lũ, vì với tôi, mùa lũ là một thứ gì đó vừa bí ẩn vừa thú vị. Được theo chú leo lên thuyền gỗ bơi ra ngoài sông, hoặc bơi ngay trong con sông nhỏ mà ngày thường là những con đường đất phẳng phiu. Lũ trẻ chúng tôi vui sướng khi nước lên mà không biết rằng đằng sau con nước đó là những nỗi lo âu của cha mẹ, ông bà. Mọi người ngày ngày ngóng ra sông mong nước nhanh rút.
Vài ngày sau, nắng đã trải dài trên sông. Dòng sông lại hiền hòa như trước. Người dân quê vui vẻ trở về với công việc thường ngày. Đất đai hai bên bờ được phủ kín một lớp phù sa màu mỡ báo hiệu một mùa vụ bội thu sắp tới. Tàu thuyền lại tấp nập. Bọn trẻ chúng tôi rủ nhau ra bãi bồi đá bóng, tắm sông.
Tôi yêu tha thiết con sông quê mình dù có đôi lúc nó nổi giận vô cớ. Mai này dù có xa quê bao lâu chắc tôi vẫn không thể quên được con sông này và sẽ nhớ nhất là dòng sông những ngày mưa lũ.
Tả dòng sông mùa lũ ở quê em – Bài làm 3
Lũ trẻ con đang chơi mấy trò chơi dân gian trên bờ đê. Vì mấy hôm nay trời mưa suốt, bão lũ liên tục nên cỏ xanh mướt đọng nước, đàn bò tha hồ ăn trên những dải đê còn lũ trẻ cũng vì thế mà nhàn rỗi ngồi chơi ô ăn quan, chơi ùng, chơi nhảy dây… Sau cơn bão trời cao hơn, tròn trẻo hơn, không có nắng, gió mạnh hơn, mọi thứ đều trở nên tươi xanh riêng chỉ có dòng sông như hờn trách ai mà đục màu đất. Ngôi làng được che chắn bởi một con đê dài, cao cho nên trong làng không bị ảnh hưởng gì của lũ. Riêng chỉ có con sông khác thường.
Ngắm nhìn dòng sông từ trên con đê anh dũng và kiên cường ấy trông dòng sống như một người con gái với đường cong mềm mại khoan thai nhẹ nhàng. Chốc chốc hai con thuyền đi cùng chiều cách nhau chừng mấy mét và một con thuyền lớn đang đứng yên hút cát lên, nom xa như một mặt cười tươi tắn. Hai con thuyền nọ như hai đôi mắt to tròn dễ thương. Vì lũ về cuốn nước từ vùng này qua vùng khác, từ sông nhỏ sang sông lớn ra biển cả cho nên cá tươi cũng cứ vậy theo dòng. Thỉnh thoảng những con cá thân bạc trắng lại quẫy đuôi tung mình lên không trung cách mặt nước khoảng chừng vài xăng ti mét rồi lại nhanh chóng buông mình rơi tự do xuống nước. Có vẻ chúng đang chơi đùa với nhau, đang vẫy vùng tự do với nước. Dường như mấy con cá ấy vui vẻ khi mùa lũ về, với nguồn nước lớn, nguồn thức ăn tự nhiên cũng theo dòng như chúng mà bỗng dưng nhiều lên. Gần đê là một con bãi, may mắn sao khi mùa bão lũ kéo về những người nông dân đã nhanh chóng thu hoạch hoa mùa. Nước dâng lên đến tận chân đê, ôm lấy chân đê như muốn dâng cao lên nữa. Nước con sông như muốn vượt lên con đê giống như Thủy Tinh muốn chiến thắng Sơn tinh trong truyền thuyết xưa vậy. Nhưng kết quả cũng giống như truyền thuyết, dù nước có cố gắng dâng cao nhưng cũng chỉ ngập được bãi bờ chứ không thể nào vượt qua con đê ấy.
Hôm nay màu nước dòng sông thật khác lạ. Bình thường khi trời có nắng màu nước hơi vàng một chút, cái ánh vàng giống như là cát vàng lấp lánh vậy. Còn khi trời chuẩn bị có mưa xuống, màu nước trong ánh bạc lạnh lùng. Mùa lũ về màu nước cũng thay đổi khá rõ, nó có màu nâu của đất pha thêm màu vàng của cát. Bất kỳ ai ngắm nhìn dòng sông lúc này cũng có cảm nhận nước sông giống như màu mắt của người thiếu nữ đã cố tình trang điểm để thu hút người bạn đời của mình vậy.
Trên dòng sông ấy, những con thuyền tiếp nối đuôi nhau như một con dòng khổng lồ. Nó đang vươn mình ra quăng tấm lưới và kéo về những con cá to thân bạc trắng. Trên bãi ngập, những người bố thân thương thân hình to lớn đem một cây chuối ra cho con mình ôm vào đó để tập bơi. Những đứa trẻ con trần như nhộng thoải mái, thích thú tập bơi, đôi mắt chúng ánh lên một niềm vui thú tinh nghịch.
Lũ bão là thiên tai của trời đất, nó có thể làm hại và ảnh hưởng đến cuộc sống của con người nhưng đồng thời con người cũng nhận ra bao nhiêu điều hấp dẫn sau những cơn bão lũ. Giống như cuộc đời cũng vậy, khi ngoảnh đầu nhìn lại những gian khổ mình đã bước qua, con người thường nhận ra nhiều bài học mới và những niềm vui mới.
Tả dòng sông mùa lũ ở quê em – Bài làm 4
Nhà em nằm ở bờ nam con sông Đuống yêu thương – con sông văn hóa, con sông dân tộc đã từng quen thuộc với những ai biết đến bài thơ Bền kia sông Đuống của Hoàng cầm.
Con sông bao đời bồi tụ phù sa để xây nên cái thị trấn Hồ trù phú của em bây giờ. Tuy nhiên, mỗi năm một lần, con sông lại làm cho những người dân sống ở phía bãi bồi lo lắng phấp phỏng. Những lo lắng ấy đến cũng là lúc dòng sông chuyển vào mùa nước lũ.
Nhớ lại mùa khô, con sông trôi êm ả và thanh bình. Những con sóng đôi lúc lăn tăn còn thì thiêm thiếp ngủ dưới ánh sáng chói chang của mùa hè. Gió thổi nhẹ, mặt sông đẹp hoa lên bao ánh nắng thủy tinh. Hai bên bờ sông lúa, ngô, mía đượm một màu xanh mướt. Cánh đồng êm ả căng đầy sức sống nhờ phù sa từ mùa lũ trước của dòng sông.
Thế mà thoắt cái đã sang đầu tháng bảy. Tháng này là tháng chính của những cơn mưa lớn. Bức tranh thơ mộng của mùa mưa vụt biến tự lúc nào. Thủy Tinh đã dâng nước sông lên. Chỉ mấy ngày cả vùng bãi ven sông đã ngập trắng phau trong biển nước. Cũng may bà con vừa thu hoạch mùa vụ xong. Chỉ còn lại vài ruộng vì sợ non không thu hái thế là chỉ qua một đêm mưa, khu ruộng chẳng còn gì.
Một khoảng nước mênh mông bát ngát ngập tràn khi mưa liên tiếp trút xuống ba ngày. Đứng trên cầu Hồ nhìn xuống, dòng sông đang vặn mình bằng những con sóng vừa nhỏ lại vừa to, những con xoáy cuộn bọt đục ngầu. Hôm nay lũ đã ăn nham nhở bờ đê. Con đê tuy cũ nhưng cũng may nó vẫn vững vàng chưa hề bị một con nước nào đánh gục, mặc dù sau mùa lũ nó lại chịu biết bao thương tích đầy mình. Tôi đứng trên cầu nhìn những con sóng hung dữ ít thấy ở con sông này cuộn lên ập vào rồi đớp ngấu nghiến từng mảng thân đê mà lo lắng. Nhà ỗ ven đê biết đâu đê vỡ thì sao? Mẹ tôi hiểu ý vỗ về tôi:
– Con yên tâm đi, lũ năm nay không lớn lắm. Con đê sẽ lại một năm nữa vững vàng thôi.
Tôi tin mẹ nhưng vẫn thích ra cái bến đầu cầu. Ở đấy rộng, những ngày này tập trung về đấy nào máy ủi, máy xúc và hàng trăm chú bộ đội áo xanh. Đó là đội quân thường trực suốt ngày đêm để sẫn sàng hộ đê khi cần thiết. Dòng sông ngày lũ vắng vẻ không ngờ. Phía giữa sông chỉ thấy có mấy chiếc thuyền (hình như đang vội vã lắm) đang nhoài mình ra trước những cơn sóng lớn.
Năm nay lũ qua nhanh. May quá! Thế là cái lần đầu tiên em bắt đầu biết lo lắng cho dòng sông thì con đê đã an toàn. Nước rút, đôi bờ sông nham nhở nhưng những bãi phù sa dày nhờ nhờ màu trắng thì nằm lại trùm gọn lên vùng bãi mía trước sông. Lũ lên dữ dội, lo lắng phập phồng nhưng mẹ em lại nói: “Chính nó đã nuôi sống đời mẹ, đời con và bao người dân trên cái thị trấn nhỏ bé này”.
Từ khóa tìm kiếm nhiều:
- con sông lớn vào mùa mưa lũ