Tả về người thân của em đang làm việc ở nhà – Bài làm 1
Mỗi khi vào nhà ông nội, em vẫn thường chăm chú nhìn ông làm vườn và thích thú với những cử chỉ của ông. Ông nội em năm nay đã 80 tuổi nhưng ông lại rất mê làm vườn, cuốc cỏ, chăm sóc các luống rau còn non và xanh nõn.
Khu vườn của ông bé, nhưng được chăm sóc bởi bàn tay khéo léo của ông nên loại rau nào cũng tươi tốt và xanh mơn mởn. Ngày nào ông không ra vườn là ông không thể chịu được, như thiếu thốn một thứ gì đó trong cuộc sống. Nhiều khi ông vẫn bảo với em rằng “Làm vườn là gia vị của cuộc đời ông lúc về nhà”.Đứa trẻ học lớp 5 như em lúc đó cũng chẳng hiểu câu nói đó có nghĩa là gì, chỉ biết rằng em rất thích ngắm nhìn ông mỗi lần làm vườn.
Ông chuẩn bị xô nước, xả nước thật đầy và xách đi tưới từng gốc rau. Ông bảo nếu dùng vòi phun thì sẽ làm cho những gốc non này bị bật lên, xiêu vẹo, như thế ảnh hưởng đến sự sinh trưởng của cây rau. Vì thế ông mới tỉ mỉ tưới từng gốc cẩn thận như vậy.
Vườn của ông có nhiều loại rau như :bắp cải, rau cải, rau muống khô, dăm ba cây cà tím và các loại rau khác em không nhớ tên. Mặc dù đã cao tuổi nhưng dáng đi của ông vẫn còn thẳng và linh hoạt lắm, đôi bàn tay khéo léo lật từng lá rau xem có con sâu nào không để bắt. Cứ thế cây nào cũng được ông chăm sóc rất cẩn thận. Những cây rau bị bật rễ, ông lại loay hoay lấy cái cuốc mini bé xíu và vun trồng đất vào gốc để tạo chỗ đứng cho cây.
Nhìn những luống bắp cải to tròn và chắc nịch được ông chăm sóc tỉ mỉ, không có bất kỳ cái lá nào bị sâu bệnh xâm hại. Vì chỉ cần có dấu hiệu là ông kịp thời ngăn chặn lại.
Mỗi lần ông làm vườn, gương mặt ông rất rạng ngời vì ông thích được làm công việc này. Ông bảo rằng được chăm sóc cho những luống rau ông thấy không lãng phí cuộc đời, ông thấy làm được việc có ích cho gia đình cũng như chính bản thân mình.
Về già người ta thường chọn cho mình một công việc giúp cho họ khuây khỏa, và ông em cũng vậy. Làm vườn chính là lựa chọn của ông, và đó là niềm yêu thích của ông.
Tả về người thân của em đang làm việc ở nhà – Bài làm 2
Mẹ em thường tự mình cắt may quần áo cho cả nhà. Đầu năm học, mẹ may cho em chiếc áo sơ mi mới. Hôm mẹ may áo cho em, em quấn quýt bên mẹ xem mẹ ráp áo.
Mẹ em còn trẻ, năm nay chỉ mới ba mươi lăm tuổi. Mẹ có làn da trắng mịn, mắt to, sống mũi thẳng. Dáng mẹ ngồi ở bàn máy may rất chuyên nghiệp vì tuy không phải là thợ may nhưng mẹ em may đồ rất đẹp. Làm việc ở nhà nên mẹ em hay mặc đồ ngắn, áo sát nách và tóc vấn cao cho mát.
Từ những hôm trước, mẹ đã cắt áo rồi đem đi vắt xổ. Những mảnh vải của thân áo được vuốt phẳng, em chờ đợi mẹ ráp thành áo. Mẹ đeo kính vào rồi mở thùng máy may, mẹ xỏ chỉ vào kim, lắp chỉ ổ thuyền xong mẹ may thử một đường trên mảnh vải vụn. Xong đâu đấy mẹ lấy thân áo ra, giữ thẳng, xem kĩ mặt trái, mặt phải của vải rồi xếp hai thân áo chồng khít lên nhau. Đưa mảnh vải vào chân vịt máy may, mẹ điều chỉnh cần lại mối rồi đạp nhè nhẹ bàn đạp, tay giữ mảnh vải, mắt mẹ theo dõi thân áo đang chạy qua chạy lại dưới chấn vịt máy may. Một tay mẹ giữ mảnh vải, một tay mẹ giữ cần lại mối chỉ của máy may. Cặp kính mẹ đeo trễ xuống sống mũi. Mẹ may ba mảnh của thân áo lại ở chỗ đường ráp vai áo. Cúi nhìn đường chỉ thẳng tắpđều đều, mẹ gật gù: “Cái máy may này may đường chỉ sắc sảo, đẹp thật đó con.” Tiếp theo, mẹ ráp hai tay áo vào thân áo. Lộn chiếc áo ra mặtphải, mẹ cho máy chạy chỉ chần tay áo và sườn áo. Mẹ đo độ rộng của áo rồi cắt lá cổ. Mẹ ủi cổ áo dính vào keo lót rồi ráp cố áo. Mẹ khéo léo nốì ráp cổ áo, lộn phải một cách thành thạo rồi là phẳng cổ áo một lần nữa. Bàn tay thon dài của mẹ vuốt sát mép vải, mắt mẹ nheo nheo sau làn kính trắng. Mẹ cười thích thú, gò má mẹ hồng lên, mắt mẹ sáng long lanh: “Ngày mốt là con mặc áo mới thôi vì mẹ còn đơm khuy và giặt sạch áo.” Nói đoạn, mẹ đưa áo vào chân vịt, may túi áo, lai áo. Thế là chiếc áo đã hoàn tất.
Dù thời gian eo hẹp, mẹ vẫn thu xếp để may áo cho em. Nhìn mẹ vui sướng khi ráp xong áo, mẹ đẹp lên vì nét rạng rỡ làm sáng bừng khuôn mặt, em thấy thật vui. Em ngắm nhìn chiếc áo, lòng đầy tự hào vì mẹ em rất giỏi, làm gì cũng đẹp và gọn gàng.
Em rất thích xem mẹ làm việc. Không chỉ thích xem mẹ may áo, em còn thích giúp mẹ làm những việc vặt trong nhà. Niềm vui của mẹ khi may áo cho em lắng đọng trong tim em tình yêu dạt dào của mẹ. Đó là máu thịt nuôi em khôn lớn, là hành trang cho em bước vào đời một cách vững chắc, tự tin.
Tả về người thân của em đang làm việc ở nhà – Bài làm 3
Nếu hỏi rằng em yêu ai nhất thì em sẽ trả lời là “mẹ”. Mẹ là người nuôi nấng em đến bây giờ, mẹ dạy cho em cách ăn, cách mặc, cách chào hỏi lễ phép. Hôm nay là ngày chủ nhật, gia đình em lại được thưởng thức tài nấu bếp của mẹ. Một bữa ăn thật ngon sắp bắt đầu đây. Để chuẩn bị bữa tối nhanh hơn, em cũng giúp mẹ vài việc lặt vặt.
Mẹ em năm nay đã bốn mươi tuổi, nhưng trông mẹ còn trẻ lắm. Mẹ có chiều cao khiêm tốn nhưng hợp với dáng người cân đối của mẹ. Mẹ thường mặc những bộ quần áo hợp thời trang và lịch sự khi đi làm. Ở nhà, mẹ mặc những bộ đồ thun thoải mái để dễ làm việc nhà. Tuy vậy, khi đi làm và ở nhà mẹ đều chọn những chiếc áo màu nóng tôn lên làn da trắng hồng, nõn nà. Hôm nay, sau khi đi chợ về. Khuôn mặt trái xoan của mẹ lấm tấm những giọt mồ hôi trông thật đẹp. Nó càng rực rỡ hơn nhờ đôi mắt đen hai mí chớp chớp của mẹ. Đôi mắt ấy không còn đẹp như trước nữa, nó đã xuất hiện những vết chân chim và vết quầng thâm đen. Nhưng đôi mắt ấy vẫn biết khóc, biết cười, biết yêu thương và dạy bảo con cái, đôi mắt ấy vẫn toát lên nghị lực, mạnh mẽ vì chồng vì con, vì gia đình của mẹ. Tuy khá mệt nhưng mẹ vẫn tươi cười với chúng em bằng đôi môi đỏ hồng ấm áp. Đôi môi ấy dạy em cái tốt, cái xấu, đôi môi ấy đã đưa em vào giấc ngủ bằng những câu chuyện cổ tích thần kỳ hay những bài hát ru ấm áp, hiền dịu. Mẹ xách giỏ vào nhà, chia thức ăn vào từng rổ rồi rửa sạch sẽ. Mẹ nhờ em vo gạo thật kỹ rồi đặt vào nồi cắm điện. Trong khi đó, mẹ cẩn thận cắt từng lát thịt. Rồi mẹ rửa rau, em phụ mẹ nhặt rau, nhặt lá úa, cọng sâu. Từng cọng sâu được bàn tay gầy gầy, xương xương của mẹ nhặt một cách nhanh, khéo. Bàn tay ấy đã làm biết bao công việc khó khăn cực nhọc. Bây giờ, cơm cũng đã chín, mẹ dùng đũa khuấy lên cho tơi, dễ ăn. Khuôn mặt của mẹ lúc này đỏ bừng vì nóng. Tuy vậy, nó vẫn xuất hiện nụ cười thật tươi. Mẹ bắc bếp lên chiên thịt, xào rau, nấu canh. Mẹ nấu thế nào mà mùi thơm lan khắp mọi nơi. Bữa tối cũng đã xong. Em phụ mẹ lấy bát, đũa ra bàn. Một bữa ăn tối ngon miệng bắt đầu. Cả nhà quây quần bên nhau thật ấm cúng. Ai cũng khen thức ăn ngon không chê vào đâu được. Lúc này, em chợt nhìn thấy một nụ cười hạnh phúc trên khuôn mặt lấm tấm mồ hôi của mẹ, một nụ cười mới đẹp làm sao.
Tấm lòng yêu thương chồng con của mẹ thật bao la, bây giờ em mới hiểu phần nào tấm lòng bao la ấy. Em sẽ cố gắng học giỏi, vâng lời thầy cô, ba mẹ để đền đáp công ơn nuôi dưỡng của mẹ. Ôi! Người mẹ hiền yêu dấu của em.
Tả về người thân của em đang làm việc ở nhà – Bài làm 4
Ai đã từng đến nhà em đều bị thu hút bởi những cây xanh trong vườn đến những cây cảnh nhỏ hai lối được cắt tỉa rất tỉ mỉ, chi tiết và bắt mắt. Để có được những cây hoa đẹp, cảnh lạ đó là cả một sự kỳ công của nội em.
Nội em năm nay đã bảy mươi tuổi, là một thầy giáo về hưu. Dáng nội cao, tóc đã bạc, da nội có từng nếp nhăn cạnh miệng và khóe mắt. Đôi mắt nội đen láy đầy phúc hậu. Mặt vuông chữ điền trông vẫn rất phong độ.
Dù đã già nhưng việc gì nội cũng tự làm, không cần sự giúp đỡ của ai. Nội bảo: “ khi nào nội không làm được thì nội mới nhờ đến con cháu”. Mỗi ngày, nội đều dậy sớm, đi chạy cùng mấy người cao tuổi trong tổ dân phố, khi về nội ra ngay vườn bắt đầu cho việc cắt tỉa, bắt sâu cho cây. Nhìn nội chăm chút cho từng bông hoa, tạo dáng cho cây cảnh …giống như một thợ cắt tỉa chuyên nghiệp. Ra đến vườn, nội đổ nước vào bình, tưới cho những cây hoa trước tiên, từng tia nước nhỏ phun ra tắm mát cho các loài hoa đồng tiên, cúc, huệ và cả hoa hồng nữa…Nội cẩn thận cầm chiếc bình lướt nhẹ trên những bông hoa đang khoe sắc, rồi chìa vòi phun xuống thân cây không để hoa bị dập. Đối với những loại hoa nhỏ chỉ cách mặt đất khoảng 15 cm- 20 cm, bàn tay nội đưa bình qua lại nhẹ nhàng nhiều lần để nước thấm được xuống đất. Sau khi tô điểm cho hoa, nội chuyển sang các cắt tỉa cây cảnh. Tay nội cầm kéo thoăn thoát lia qua từng cành cây, những chiếc lá, chiếc cành rơi lả tả. Nội ngó bên này ngắm bên kia, xem cân chưa, đẹp chưa. Đôi khi, nội ngắm một cây rất lâu, hai tay vắt ra sau vẻ trầm tư suy nghĩ, rồi bất chợt cắt luôn cái thế mà nội đã tạo trước đó, để uốn lại thế khác. Khi đã đâu vào đó, nội gật gật tự cười vẻ ý hài lòng. Mỗi buổi sáng không một cây nào nội không xem tới, những con sâu cuộn tròn trên chiếc lá đều bị loại bỏ. Vừa tưới, nội vừa nhìn, một tay cầm bình một tay sửa lại cây choc ho vừa ý. Tất cả cây trong vườn đều được nội chăm sóc một cách rất tỉ mỉ, lộ ra vẻ đẹp riêng của mình. Mỗi sáng những chậu hoa khoe sắc rực rỡ, những cây cảnh đủ hình dạng làm cho ngôi nhà được tô điểm.
Khi đã hoàn tất, nội vào nhà ăn sáng và ngồi trước cửa sổngắm nhìn những tia nắng đầu tiên hé lộ tô điểm thêm những bông hoa tươi thắm.
Chăm sóc cây là một việc tốt, ngày mai em sẽ dậy sớm cùng nội chăm sóc cho khu vườn thật đẹp. Em rất thích những tác phẩm của nội, yêu thương nội. Em mong nội khỏe mạnh để mãi bên cạnh gia đình em.
Tả về người thân của em đang làm việc ở nhà – Bài làm 5
Chiều mát, bố em thường ra vườn chăm sóc cây. Cây ăn quả bố trồng đang đơm hoa, kết trái. Em lăng xăng theo bố để xem bố làm vườn.
Bố em tuổi đã tứ tuần nhưng khoẻ mạnh và hăm hở làm vườn như một chàng lực điện tuổi mới đôi mươi. Tóc bố còn đen nhánh, chưa có sợi tóc bạc nào. Tóc bố cắt ngắn, gọn gàng. Khuôn mặt chữ điền của bố rạng rỡ vì niềm yêu thích mảnh vườn con. Mắt bố to và đẹp, sáng long lanh niềm hăng hái lao động. Bàn tay bố to, cánh tay rắn chắc, nổi cuồn cuộn bắp thịt. Chiều nay bố bón phân, tưới nước cho cây. Nhân đó, bố gieo hạt cải. Bố mặc quần cộc, áo sơ mi cũ ngắn tay đã bạc màu rồi xách cái cuốc đi ra vườn không quên dặn em mang túi phân NPK theo.
Bố xách nước tưới vào gốc cây và rắc phân NPK xuống đất, cách gốc cây cỡ hai mươi xăng-ti-mét. Bố cuốc đất vun tròn xung quanh gốc rồi tưới nước lần thứ hai cho đất vừa thấm. Xong việc bón phân cho cây, bố vác cuốc ra khoảng đất trống. Chỗ ấy, bố đã cuốc lật từ mấy hôm trước nên bây giờ bố chỉ cần dùng cuốc băm và đập cho tơi đất. Tay bố vung lên hạ xuống theo nhịp cuốc rồi trở cán cuốc đập cho đất tơi nhuyễn. Bàn tay bố nắm chặt cán cuốc đưa lên hạ xuống nhịp nhàng, bắp tay của bố nối vồng lên. Bố vừa cuốc vừa đi giật lùi một lúc thì luống đất đã được băm tơi xốp. Bố dùng cái cào để cào cỏ ra. Em lấy kihốt cỏ đổ vào hố rác rồi vội vàng chạy lại xem bố gieo hạt cải. Bố mở gói hạt cải, khéo léo rắc đều lên luống đất. Sau đó, bố dùng bình hoa tưới nước lên luống đất. Bố tưới nhẹ và vừa đủ ẩm cho hạt cải nảy mầm, lên lá. Bố xoa hai tay vào nhau khoan khoái nói: “Thế là xong, vài hôm là có cải non ăn rồi con ạ!”. Em vâng dạ rồi phụ bố thu dọn thùng tưới, cuốc, ki vào nhà. Chiều chủ nhật trôi qua êm ả, dễ chịu.
Bố em đi làm suốt tuần nhưng vẫn tranh thủ những ngày nghỉ để trồng rau, chăm sóc vườn. Bố bảo đó là cái thú vui lành mạnh, tập thể dục nhẹ nhàng. Lao động trí óc ở công sở căng thẳng, bố em xem việc trồng cây là thú vui. Em sẽ giúp bố tưới nước và bắt sâu cho cải. Có luống rau sạch tự trồng, nhà em có rau ngon để ăn và có dịp để cả nhà vui vẻ lao động.